Nhà máy đồ gỗ của Cường Tử ngày càng phát đạt, mọi người như những ngọn cỏ mùa xuân, sau một đêm đã trở nên tràn đầy sức sống. Hắn nhận đơn hàng từ đơn vị và cá nhân, bận đến mức làm không xuể, phải chia thành hai bộ phận: một bộ phận làm đồ nội thất, một bộ phận làm bàn ghế văn phòng, cửa sổ và cửa ra vào của ngôi nhà. Hắn thuê gần tám mươi người để làm việc. Cường Tử đã lắp điện thoại cho nhà máy, hôm nay mời người về nhà lắp điện thoại.
Nữu ở nhà nghe máy đài, Cường Tử đã dặn, nghe ca hát, nghe kể chuyện. Bây giờ cô học được cách ngâm nga giai điệu bài “Tình quê” của Lý Cốc Nhất, cô không nhớ lời bài hát, chỉ ngâm nga giai điệu nhẹ nhàng từ sáng đến tối. Cường Tử không để cô làm gì cả, nhưng cô không thể nằm mãi, không thể ngủ được. Đứa bé trong bụng cô không làm cô cảm thấy nặng nề hay khó chịu, ngược lại, cô cảm thấy bước chân mình nhẹ nhàng hơn.
Hoa cô trồng nở rực rỡ, chim cô nuôi nhảy nhót linh hoạt.
Cường Tử và những người thợ điện bước vào, thấy Nữu đang ngồi trên ghế, hai tay ôm bụng, chăm chú nghe đài phát thanh. Cường Tử thử lắng nghe, đó là câu hát "Anh gánh nước, em tưới vườn, nhà tuy nghèo nhưng có thể che mưa chắn gió", hắn nhếch miệng cười.
“Đi rót nước đi, có người đến lắp điện thoại rồi.”
Nữu đứng dậy, mỗi lần Cường Tử về nhà nói câu gì cô đều không nghe, mà trước tiên cô phải nhìn kỹ Cường Tử, sau đó bước tới, kéo cánh tay hắn đặt lên trên bụng mình, "Nhanh, nó lại động rồi."
Cường Tử cười, rút tay ra, em đi rót nước đi, không thấy có khách à?
Nữu vẫn nắm tay Cường Tử, “Anh sờ xem, nó đang động mà.”
Cường Tử gật đầu, rút tay ra, “Ừ, đúng là đang động.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT