Tháng Tư, đầu mùa xuân.
Chiba, Nhật Bản.
Ánh mặt trời ấm áp xuyên qua cửa sổ, chiếu sáng vào lớp học, khiến không gian trở nên chói lọi, có phần chói mắt.
Shiromizu Aki ngồi trong lớp học, một tay chống cằm, mắt nhìn chăm chú ra ngoài sân trường, lơ đãng như đang suy tư điều gì đó.
Ba tháng trước, "cô" vẫn chỉ là một thanh niên thuần khiết của Trung Quốc, sống một cuộc đời bình dị, không có gì đặc biệt. Nhưng không ngờ, một buổi sáng thức dậy, cô phát hiện mình đã trọng sinh vào một thế giới khác—một Nhật Bản hoàn toàn xa lạ. Dù hai thế giới này có nhiều điểm tương đồng, như lịch sử và các quốc gia, thành phố, nhưng vẫn có những khác biệt rõ rệt, giống như một vũ trụ song song với trái đất của cô.
Thời buổi này, việc xuyên không đã không còn là điều hiếm thấy.
Tuy nhiên, điều khiến Shiromizu Aki cảm thấy khác biệt không phải chỉ vì sự chuyển sinh, mà là một sự thay đổi sâu sắc từ một phương diện khác…
Tiếng chuông tan học vang lên.
Khi giáo viên ra khỏi lớp, không khí trong phòng học trở nên rộn ràng, mọi người bắt đầu xôn xao, bàn ghế bị di chuyển khi các học sinh hướng ra ngoài.
"Shiromizu đồng học, đi ăn trưa với chúng tớ không?"
Một nữ sinh cầm theo hộp cơm tiện lợi, mỉm cười tươi tắn, ánh mắt dịu dàng.
"Ừ, được thôi… Tan học rồi sao?"
Shiromizu Aki từ trạng thái mơ màng bừng tỉnh lại, vô thức đáp lại với giọng nói nhẹ nhàng nhưng lại lạnh lùng.
Cô lấy hộp cơm từ trong cặp sách và ôm vào ngực, sau đó cùng nữ sinh kia ra khỏi lớp.
Trong lúc đi, ánh mắt của các nam sinh xung quanh dõi theo cô. Một số người vội vàng lau miệng, cười ngớ ngẩn. Những nữ sinh bên cạnh cũng cảm nhận được ánh mắt ấy và không khỏi ghen tỵ, nói nhỏ:
"Shiromizu đồng học, cậu thật sự rất được các nam sinh yêu mến, mấy ngày nay có không ít thư tình phải không?"
"Ha ha..."
Shiromizu Aki khẽ mỉm cười, nhưng có chút cứng nhắc, không trả lời câu hỏi ấy.
Quả thực, cô đã nhận được không ít thư tình từ các nam sinh kể từ khi vào trường, chỉ trong một tháng ngắn ngủi sau khi gia nhập trung học.
Lý do thì…
Khi bước chân vào hành lang, cô dừng lại một chút, ánh mắt vô thức hướng về cửa sổ. Một hình bóng mảnh mai của nữ sinh phản chiếu trên cửa kính trong suốt.
Đúng, là một nữ sinh.
Hình bóng của cô gái nhỏ nhắn hiện lên trong cửa sổ, với làn da trắng mịn, gương mặt vẫn còn nét non nớt của một thiếu nữ chưa đến mười lăm tuổi. Đôi mắt trong suốt, làn tóc đen dài mềm mại, hơi rối tung trên vai, khuôn mặt xinh xắn với các đường nét tinh tế toát lên vẻ dịu dàng.
Cô mặc bộ đồng phục học sinh của trường Narita, áo sơ mi xanh trắng kết hợp với váy ngắn, tôn lên đường cong mảnh mai của cơ thể. Đôi chân thon dài được che kín bằng tất trắng, chỉ lộ ra một chút da thịt mịn màng ở đầu gối. Toàn bộ vóc dáng tỏa ra khí chất thanh xuân tươi trẻ, giống như một đóa hoa đang chớm nở, đầy sức sống.
Về phía Asuka, cô ấy hình như đang bận làm việc bên ngoài, mỗi tuần phải qua lại ba bốn lần.
Buổi chiều sau giờ học.
Shiromizu Aki nhẹ nhàng từ chối lời mời tham gia các hoạt động của câu lạc bộ từ bạn bè, rồi nói lời tạm biệt với Asuka ở cổng trường, bước lên xe điện trở về nhà.
Xe điện đi qua những con đường thay đổi cảnh vật, khoảng nửa giờ sau, cô đến một khu vực tương đối vắng vẻ.
Nơi này là khu Đông Narita, một vùng đất hơi xa trung tâm thành phố, nơi Shiromizu Aki đã sống cả đời.
Cô đi qua vài cổng Torii đỏ rực, theo con đường đá Sandō cũ kỹ, đi lên vài chục bậc thang, và rồi nhìn thấy một ngôi thần xã cổ kính, đã có dấu hiệu tàn lụi.
[Thiên Mục thần xã].
Shiromizu Aki hít một hơi thật sâu, xoa xoa mặt, cố gắng kéo khóe miệng nở một nụ cười như trước, rồi bước đến, mở cửa lớn của thần xã và nói:
"Cháu đã về."
"..."
"Không ai ở đây sao?"
Cô nhìn quanh, ánh mắt lướt qua không gian xung quanh, rồi im lặng thu lại nụ cười. Cô đặt cặp sách xuống, sau đó bước đến góc tường, lấy một chiếc chổi lớn và bắt đầu quét dọn vệ sinh.
Thiên Mục thần xã không lớn, lại ít người qua lại. So với những ngôi thần xã nổi tiếng như Meiji Shrine hay những nơi khác ở Narita, nó thật sự kém xa một bậc. Tuy nhiên, dù sao đây cũng là một thần xã, trong sân có trồng không ít cây cối. Nếu một ngày không được quét dọn, lá rụng và cành khô sẽ phủ đầy sân, khiến không gian trở nên hoang vu, khó mà đi lại.
Và công việc này, Shiromizu Aki đã làm quen từ lâu, nó đã trở thành thói quen không thể thiếu trong cuộc sống của cô.
Thần xã đối với Shiromizu Aki tới nói, cũng là nhiệm vụ đầu tiên mỗi ngày đều phải hoàn thành, bởi vì...…
【 nhiệm vụ hàng ngày: Dọn dẹp đình viện ( đang tiến hành ), trước mắt tiến độ 99/100】
Cái hệ thống này, ở Shiromizu Aki trọng sinh về sau ngày đầu tiên liền xuất hiện, nhưng Shiromizu Aki hiểu biết về nó, giới hạn trong ngẫu nhiên dùng để giám định một chút vật dụng cũ kỹ của thần xã, tỷ như cung phụng ở điện thờ phía dưới kia đem 【 cổ xưa cung azusa 】.
Nhưng hôm nay, có lẽ sẽ có chút việc xảy ra không giống nhau.
Nửa giờ sau, lá cây ở sân góc xếp thành ngọn núi nhỏ.
Shiromizu Aki lau mồ hôi mỏng trên trán, buông cái chổi, có chút tò mò mà đem lực tập trung chú ý ở trên hệ thống.
Chữ trên giao diện đã biến hóa nhỏ:
【 nhiệm vụ hàng ngày : Dọn dẹp đình viện ( đã hoàn thành ), trước mặt tiến độ 100/100】
【 khen thưởng rút ra ......】
【 đạt được nhiệm vụ khen thưởng: Cổ lưu cung thuật, học tập hay không? 】
Cổ lưu cung thuật?
Shiromizu Aki nhướng mày.
Nhật Bản cung nói cùng kiếm đạo giống nhau, đều có tương đương đã lâu truyền thừa, thân thể này nguyên chủ nhân khi còn nhỏ, đã từng đi theo bên ngoài cung nói sư phó học quá mấy năm cung thuật. Shiromizu Aki xuyên qua lại đây về sau, tiếp nhận nguyên chủ sở hữu ký ức, cũng bao gồm này đó ở quanh năm suốt tháng huấn luyện trong quá trình, không ngừng tích góp xuống dưới thân thể ký ức cùng bắn tên kỹ xảo.
Tuy rằng đối Nhật Bản cung nói không nhiều hiểu biết, không rõ ràng lắm đời trước sở học vài thứ kia, rốt cuộc là cái gì trình độ...…
Nhưng ít ra thượng quốc trung thời điểm, ở cung nói bộ tân sinh trước mặt sính một chút tiền bối uy phong, vẫn là không thành vấn đề.
Đương nhiên, so với cung, Shiromizu Aki đối kiếm hứng thú lớn hơn nữa một ít, rốt cuộc bình chém bạo kích mới là thuộc về nam nhân lãng mạn.
Shiromizu Aki đem suy nghĩ thu hồi, nhìn trước mặt bắn ra trong suốt khung thể, điểm hạ đồng ý.
Ngay sau đó, cô liền nhìn đến một đoàn sáng như sao trời quang điểm từ trong hư không dũng mãnh vào giữa mày, trong đầu phảng phất trống rỗng bị rót vào rất nhiều cung thuật phương diện tri thức. Từ nắm cung thủ pháp, đến kéo cung tư thế, thậm chí bắn tên trước sau một loạt thủ thế động tác cùng hô hấp phát lực kỹ xảo, giống như phóng điện ảnh giống nhau ở trong đầu nhanh chóng qua một lần.
Cùng lúc đó, mấy hành văn tự ở Shiromizu Aki trước mắt chậm rãi hiện ra tới:
【 cổ lưu cung thuật: lv1】
【 kỹ năng vốn có : Cung thuật ( sơ cấp ) 】
【 cổ lưu cung thuật tăng lên đến lv2】
Kiềm chế tìm một bộ cung tiễn thử xem tay ý niệm, Shiromizu Aki đem cái chổi dựa vào một bên, xoay người hướng thần xã bên trong đi đến.
Nhật Bản thần xã tính chất, có điểm cùng loại với Trung Quốc đạo quan. Đều là dùng để cung phụng cùng tế bái thần linh, vì mọi người cầu phúc tiêu tai địa phương.
Khác nhau ở chỗ, thần xã đều là thừa kế, thổ địa quyền sở hữu thuộc về cá nhân, mà Trung Quốc đạo quan trừ bỏ Long Hổ Sơn thiên sư phủ, phần lớn đều là thầy trò truyền thừa.
Nói cách khác, này tòa thiên mục thần xã, kỳ thật chính là Shiromizu gia gia tộc sản nghiệp.
Cho nên, làm cái này trong gia tộc trẻ tuổi nhất, đồng thời cũng là này một thế hệ nữ nhi duy nhất, Shiromizu Aki trừ bỏ nữ cao trung sinh bên ngoài mặt khác một tầng thân phận chính là...…
Cơ áo ngắn phán, bạch y, phi khố, thúc eo, đủ túi.
Cắn dây buộc tóc, đôi tay đem đen nhánh tóc dài hợp lại lên thúc ở sau đầu, Shiromizu Aki đứng dậy, một lần nữa nhìn về phía trong gương chính mình.
-- Miko.
•Chú thích: Chiba thuộc vùng Kanto, nằm ở phía bắc vịnh Tokyo. Chiba tiếp giáp với Ibaraki ở phía Bắc, tiếp giáp với Saitama và Tokyo ở phía Tây, tiếp giáp với biển Thái Bình Dương ở phía Đông. Tokyo và Chiba là hai trong những điểm đến chủ yếu của du học sinh Nhật Bản.