Quyến Rũ Thủ Trưởng Đại Nhân Trong Văn Niên Đại

Chương 11


2 tháng

trướctiếp

Hôm nay, phu nhân lãnh đạo tự mình đến đón người, anh ấy có nhãn lực thấy, không nên đi theo sau, nên chỉ ân cần hỗ trợ đóng cửa xe lại rồi nhìn theo lãnh đạo rời đi.

Sau khi lên xe Khương Tuệ Ninh cũng không lập tức buông tay Quý Thần Nham ra, mà chỉ hơi hơi khép ngón tay lại xoay người đi, để cho lòng bàn tay đang có độ ấm của anh sưởi ấm bàn tay đang cứng đờ vì lạnh của mình.

"Lạnh lắm không?" Qúy Thần Nham cũng dễ dàng có thể thấy được hành động nhỏ của cô.

"Lạnh, lúc đứng ở bên ngoài gió hơi to."

Trong lòng Quý Thần Nham hơi giật mình, nghĩ đến về sau chắc là cô vẫn sẽ còn đến, liền trầm tư một chút.

"Ngày mai tôi bảo thư ký Trần chuẩn bị cho em một tờ giấy thông hành, sau này đi đón tôi cứ trực tiếp vào chờ tôi, không phải ngày nào tôi cũng có thể về đúng giờ được."

"Em có thể đi vào sao?" Khương Tuệ Ninh không chú ý đến câu nói kế tiếp của anh, chỉ nghe thấy anh nói làm giấy thông hành cho bản thân mình.

Nói thật cô đối với nơi này rất tò mò, đời này cô cảm thấy nơi này là nơi vừa thần bí vừa cao cấp, trước nay cũng không có cơ hội tới tham quan.

Không nghĩ đến chuyện cô bây giờ lại có cơ hội tiến vào, nên khó tránh được có chút kích động.

"Có thể." Nhìn thấy cô kích động như vậy, Quý Thần Nham liền biết bản thân mình đoán không sai.

Khương Tuệ Ninh còn muốn nói thêm nữa, thì nghe thấy tài xế nhắc nhở anh ta sắp lái xe, cần phải ngồi cẩn thận chút.

Bởi vì dì Lưu đặt rỏ thức ăn ở phía sau, nên khoảng cách giữa Khương Tuệ Ninh và Qúy

Thần Nham đều vô cùng gần, chân cô thậm chí còn chạm vào chân anh, nhiệt độ cơ thể anh truyền qua người cô qua lớp vải mỏng, vô cùng nóng rát.

Cô cảm thấy thân thể Quý Thần Nham giống như cái lò nhiệt vậy, trên người đàn ông đều như vậy sao?

Ý nghĩ này của Khương Tuệ Ninh vừa lóe lên trong đầu, cô cũng không nghĩ đến nữa bời vì lực chú ý của cô bị đôi chân của Quý Thần Nham hấp dẫn.

Chân anh thật là dài đó!

Bởi vì ngồi nên quần vải co giãn nên hiện ra được hình dạng cơ bắp mờ mờ.

Vừa dài vừa mạnh mẽ.

Đây có phải là đôi chân mà chiều cao 1m8 nên có phải không?

Cô lặng lẽ để mình ngồi về phía trước một chút, so chân của mình cùng anh một chút.

Bây giờ cô mới hiểu cái gì gọi là tự rước lấy nhục.

Đúng lúc này chiếc xe đang tiến về phía trước đột nhiên phanh gấp lại, Khương Tuệ Ninh đang so chân hai người, thì thân thể lảo đảo muốn lao về phía trước.

Xong rồi... Đầu chuẩn bị đập vào cái lưng của hàng ghế phía trước rồi.

Nhưng mà Khương Tuệ Ninh cũng không cảm giác được sự đau đớt do đập vào đó, chỉ cảm thấy mình đụng vào một khối ấm áp.

Quý Thần Nham dùng một tay bảo vệ cái trán của cô, một tay khác ôm lấy eo cô mạnh mẽ mà ấn cô trở lại chỗ ngồi ban đầu.

"Lãnh đạo, phía trước đột nhiên có một con chó chạy vượt qua." Tài xế dừng xe lại, liền nhanh chóng giải thích.

"Chú ý an toàn, lái chậm một chút." Quý Thần Nham không có trách cứ, ngữ khí cũng không tính là ôn nhu, mà bình thường nhàn nhạt.

Tài xế gật đầu lên tiếng, rồi lại lần nữa khởi động lại xe.

Khương Tuệ Ninh lúc này mới lấy lại tinh thần nói với anh một tiếng: "Cảm ơn."

Không biết có phải ảo giác hay không, cô cảm thấy bản thân mình nói xong, thì trong mắt Quý Thần Nham một tia bất lực.

Đương nhiên cũng có một khả năng đó là bản thân cô nhìn lầm rồi, bởi vì cô khi cô nhìn rõ lại thì phát hiện ánh mắt của anh trước sau đều là một vẻ vô dục vô cầu, chắc hẳn vừa rồi là cô hoa mắt.

Quý Thần Nham không nói gì, chỉ nhắc nhở cô: "Ngồi cẩn thận."

Dì Lưu quay đầu lại nhìn thoáng qua, thì thấy Khương Tuệ Ninh không có việc gì, liền quay đầu lại.

Lúc này đây Khương Tuệ Ninh cũng không dám phân tâm, ngồi cẩn thận đoan chính lại.

Quý Thần Nham liếc mắt qua thì thấy cô bây giờ vô cùng ngoan ngoãn, liền lấy áo khoác trên người lấy xuống rồi gập lại để trên đùi mình, rồi anh đem ánh mắt chuyển ra nhìn bên ngoài cửa sổ.

Về đến nhà dì Lưu liền đi vào trong nhà bếp, phải đi làm ngay việc của bà ấy, Quý Thần Nham muốn đi đến thư phòng, còn Khương Tuệ Ninh đi vào phòng ngủ.

Cô định là trước hết đi tắm rửa đã, vậy thì buổi tối mới có thể đi thư phòng đọc sách, ngày hôm qua, quyển sách kia cô cũng chưa có đọc xong, nghe nói tranh minh họa thời nay rất hay, cô còn chưa bao giờ được xem.

Phòng tắm trong phòng là kiểu bồn tắm, Khương Tuệ Ninh sợ đến giờ ăn cơm mình còn chưa tắm xong, liền chỉ tắm rửa qua một chút, sau đó dầu ngao sò ra làm kem dưỡng da.

Dù sao bây giờ có nhiều tiền nhiều phiếu mà, không phải đau lòng chút nào.

Chờ khi cả người được bôi xong chuẩn bị mặc quần áo vào thì cô phát hiện ra hình như mình quên mang quần áo sạch vào.

Mà quần áo cũ đã bị cô làm ướt hết rồi.

Này...

Chẳng lẽ bây giờ cô phải lõa thể đi ra ngoài sao? Thật ra một mình cô thì không sợ, nhưng cái phòng ngủ này cũng không phải chỉ có một mình cô.

Lúc này Quý Thần Nham chắc là vẫn đang ở bên ngoài thư phòng đi?

Khương Tuệ Ninh dán lỗ tai lên lên trên cửa nghe một chút, phát hiện bên ngoài thực sự rất yên tĩnh, sau đó lại đem cửa mở ra một chút để nhìn, thì nhìn thoáng qua bên ngoài phòng ngủ thực sự không có ai hết.

Cô liền yên tâm, vừa che ngực vừa mở cửa đi ra ngoài.

Do Quý Thần Nham ngủ không đủ giấc, nên chuẩn bị về phòng ngủ nghỉ ngơi một chút, kết quả vừa mới đẩy cửa tiến vào thì thấy Khương Tuệ Ninh đang không mảnh áo che thân từ trong phòng tắm đi ra.

Mà khoảng khắc Khương Tuệ Ninh nhìn thấy Qúy Thần Nham đi ra kia, cả người như bị mất suy nghĩ, chỉ cảm thấy đầu óc mình như là trống rỗng.

Tuy da mặt cô cũng được tính là dày, nhưng ở trước mặt một người đàn ông mà không manh áo che thân, dù cho người đó có là chồng trên danh nghĩa của cô đi chăng nữa thì cô cũng không thể làm như không có việc gì được, cô không hét chói tai thì đã coi như giữ lại cho mình một phần thể diện rồi.

Lúc này đây cô cũng không biết mình nên đi chỗ nào, cơ thể cô như bị đóng đinh tại chỗ.

Quý Thần Nham đã nhanh chóng xoay người.

Khương Tuệ Ninh thấy anh xoay người, liền nhanh chóng che ngực lại chạy nhanh về phía phòng tắm.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp