Tây Xuất Ngọc Môn (Quyển 2)

Quan Nội - Lưu Tây


2 tháng

trướctiếp

Ra khỏi mỏ vàng, một đoạn đường rất dài toàn là sa mạc xám trắng, không có cây cỏ hay cột mốc nào hết, cảnh tượng mười phút sau y hệt mười phút trước. Diệp Lưu Tây bỗng khó chịu trong lòng, bảo tài xế: “Dừng xe, nghỉ ngơi tại chỗ!"
Tổ chức Mắt Bọ Cạp nghỉ ngơi chẳng lúc nào yên tĩnh, có người trải tấm bạt ra đánh bài, người thi xoay đuôi xe, còn có người lấy chén trà có nắp lắc xí ngầu, mở sòng bạc dã chiến. Song tất cả đều có một điểm chung, đó là phải tránh xa Diệp Lưu Tây ít nhất một trăm mét, nghiêm cấm quấy nhiễu đến cô. Nơi cô dừng chân như thể chỗ ẩn cư giữa phố xá sầm uất, tạo thành thế giới nhỏ tránh xa những ồn ào xô bồ.
A Hòa đi theo cô, cầm đá vẽ nguệch ngoạc lên đất. Xem xét sắc mặt Diệp Lưu Tây, cô lại rầu rĩ dằn xuống bao nhiêu lời chất chứa trong lòng.
May mà Diệp Lưu Tây lên tiếng trước: “Sau khi trở về, nói với Triệu Quan Thọ là tôi không tìm được Cao Thâm, ông ta đừng trông mong vào một phần ba thành Hắc Thạch kia nữa."
A Hòa vâng dạ rồi dè dặt hỏi: “Sao Cao Thâm lại biến thành như vậy? Diên Châu... độc lắm sao?”
A Hòa không tận mắt chứng kiến, chỉ nghe Diệp Lưu Tây kể lại qua loa đã sợ hãi đến sởn cả gai ốc. Từ bé cô đã sợ rắn, vừa nghĩ đến cảnh vảy rắn xếp lớp chi chít cũng đủ khiến cô gặp ác mộng rồi.
Diệp Lưu Tây giải thích: “Thật ra Diên Châu của Kim gia không phải độc mà là thuốc. Người ta thường nói, vạn vật đều có tương sinh tương khắc, ở sát bên nhau, nơi rắn độc ẩn hiện, cách bảy bước tất có thuốc giải. Diên Châu dùng để đề kháng nước trong hồ vàng, chẳng qua thuốc thì sẽ có ba phần độc, ăn cơm nhiều còn bội thực mà chết nữa là, huống chi Cao Thâm dùng không biết bao nhiêu Diên Châu."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp