Tây Xuất Ngọc Môn (Quyển 2)

Chương 113


2 tháng

trướctiếp

Ra khỏi Ngọc Môn Quan, xe chạy chầm chậm trên con đường Tư Mã Đạo. Mặc dù gió cát vẫn vần vũ, mắt lấp mộ nhấp nháy trên trời, trong bóng đêm lại có xúc tu bất thình lình tụ họp nhưng Đường Mập vẫn thở phào nhẹ nhõm.
Đây mới là địa bàn của mình, bây giờ mới coi là về nhà. Yêu ma, phương sĩ hay Vũ Lâm vệ gì đó đều ở phía sau cánh cổng kia, vĩnh viễn không ra được.
Trời đất thay đổi, nguy hiểm vừa nãy đã trôi xa chẳng còn tăm hơi.
Đường Mập khịt mũi, định nói chuyện nhưng lại thấy Diệp Lưu Tây vô cảm, mắt nhìn thẳng, bảo: “Đừng nói gì cả.”
Cô vẫn nhớ đường, đi thẳng, rẽ cua, vòng qua gò yardang rồi trở về khu trú đóng. Hầu như nơi này không thay đổi, hai chiếc xe được Xương Đông cải tiến vẫn đỗ ở đấy, xe của Cao Thâm cũng nằm bên kia. Đường Mập suýt khóc, đã rời đi biết bao lâu mà thân xe chẳng hề bám bụi lấm lem, có lẽ gió lớn thổi mỗi ngày nên bụi cũng được thổi sạch.
Chắc hẳn đến ngày mai vùng này sẽ trở lại bình thường, đến lúc đó gã sẽ đưa Xương Đông và Đinh Liễu ra ngoài chữa trị. Tuy chiếc xe được cải tiến tiện cho việc ngủ nghỉ nhưng khi di chuyển không bằng xe riêng. Đường Mập quyết định lái chiếc của Cao Thâm đi, Diệp Lưu Tây giúp gã khiêng Đinh Liễu qua trước.
Đến lượt Xương Đông, Diệp Lưu Tây dặn dò Đường Mập để ý điện thoại di động: “Tôi muốn ở một mình với anh ấy, cậu chú ý thời gian, mười lăm phút sau gọi tôi."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp