Tây Xuất Ngọc Môn (Quyển 2)

Chương 101


2 tháng

trướctiếp

Xương Đông nói: “Cô làm việc kín kẽ quá nhỉ?"
Long Chi cười khiêm nhường: “Nhầm rồi, trên đời này chỉ có sự thật mới kín kẽ thôi, bất cứ thứ gì dù khéo che đậy đến đâu cũng đều có sơ hở cả. Ví dụ khi dùng Bổ Khuê, trong đời một người sẽ quen biết rất nhiều bè bạn, anh khăng khăng rằng trong trí nhớ của mình có một người như thế, nhưng người khác lại nói người đó không hề tồn tại, dần dà anh cũng sẽ dao động. Tiếp theo là Đại Khuê, chính là loại dùng cho Giang Trảm đấy. Lúc ở động Kim gia, chính tai anh cũng nghe thấy hắn bảo một năm nay tôi thay đổi không còn giống tôi nữa. Về phần Thôn Khuê dùng cho Diệp Lưu Tây, nếu một người có trí nhớ đứt đoạn kỳ lạ, có đầu không có đuôi như vậy ắt sẽ muốn truy rõ ngọn nguồn bằng mọi giá thôi. Vì thế Khuê chỉ được coi là vũ khí lợi hại, còn muốn thành công thì vẫn phải do người làm."
Xương Đông thoáng chút bất an, không tìm ra được sơ hở trong lời nói của Long Chi, bởi vì những điều này gần trùng hợp với suy đoán lúc trước của anh. Song tại sao ả lại nói toạc hết cho anh nghe? E là à có dụng ý thâm sâu nào đó.
Long Chi chợt nhớ ra gì đó: “À đúng rồi, tôi nói không đầu không đuôi, không làm anh rối loạn chứ? Tôi quên nói, Diệp Lưu Tây mới là Thanh Chi thật sự."
Ả quan sát sắc mặt Xương Đông đầy thâm ý.
Xương Đông chỉ im lặng. Anh biết lúc này mình nên tỏ ra kinh hoàng mới đúng, nhưng anh vốn không giỏi diễn kịch, nhất là còn diễn kịch khoa trương như vậy, anh thà lặng thinh còn hơn.
Long Chi lại nhìn sang Triệu Quan Thọ: “Thấy chưa, không ai là kẻ ngu trong ván cờ này đâu. Tuy rằng chúng ta đã ở thế dẫn trước nhưng cũng chỉ trước một, hai bước thôi, lòng trắc ẩn sẽ hại chết người đấy.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp