Trong mắt Mặc Quân Dạ lộ ra nồng đậm sát khí, vung tay lên, một cỗ linh lưc hùng hậu đột nhiên bay ra, đánh bay ba tên nam nhân đang đánh đập Tuyết Khuynh Nhan ra ngoài.
Ba nam nhân bị Mặc Quân Dạ dùng linh lực đánh bay ra ngoài ngã trên mặt đất, miệng phun ra từng ngụm máu tươi, muốn đứng lên nhưng lại phát hiện toàn thân không thể động đậy, miệng không thể nói, nhao nhao lộ ra thần sắc sợ hãi.
Ba tên này là du côn lưu manh có tiếng trong Thổ Thôn, thường xuyên ức hiếp những người nhỏ yếu hơn mình, từ nhỏ đến lớn, Tuyết Khuynh Nhan không ít lần bị bọn họ đánh đập với nhục mạ.
Mặc Quân Dạ không vội xử trí ba tên du côn lưu manh kia, mà vội vàng đi đến bên người Tuyết Khuynh Nhan, nâng cậu dậy.
Khoảnh khắc Tuyết Khuynh Nhan thấy Mặc Quân Dạ xuất hiện, không biết vì sao bỗng nhiên cảm thấy an tâm, thấp giọng nói: "Cảm ơn!"
Mặc Quân Dạ nhíu mày, mấp môi nói: "Em với ta là phu thê, không cần nói lời cảm ơn với ta, bảo hộ em là chức trách của ta, là ta nên nói xin lỗi với em mới phải."
Nếu hắn trở về sớm một chút, Tuyết Khuynh Nhan đã không cần phải chịu tội như này.
Tuyết Khuynh Nhan lắc lắc đầu, nhấp môi nói: "Không sao, ta đã quen rồi."
Mặc Quân Dạ nghe vậy, đáy mắt xẹt qua một tia âm trầm, nói: "Về sau ta sẽ bảo hộ em, ai dám làm tổn thương em dù chỉ là một chút, ta sẽ khiến kẻ đó chết không có chỗ chôn."

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play