Mặc Quân Dạ bình tâm tĩnh khí nói chuyện với Tuyết Khuynh Nhan, hy vọng hai người bọn họ về sau có thể chung sống tốt, cùng nhau tạo nên tương lai tốt đẹp.
Tuyết Khuynh Nhan nghe được Mặc Quân Dạ nói, đáy lòng nhịn không được bị chấn kinh một chút, sau đó lại nghĩ, hiện tại thái độ của Mặc Quân Dạ đối với cậu đột nhiên đại biến, có thể là bởi vì đã chịu đả kích nặng nề.
Nghe nói có vài người sau khi bị đả kích nặng nề, quả thật tính tình sẽ đại biến.
Chỉ là Tuyết Khuynh Nhan vẫn không dám tin tưởng Mặc Quân Dạ, bất quá ánh mắt Mặc Quân Dạ nhìn qua tuy có chút đáng sợ, nhưng vẫn chưa làm ra chuyện gì thực sự thương tổn đến cậu.
Cho nên Tuyết Khuynh Nhan sợ là sợ, cũng không cảm thấy Mặc Quân Dạ sẽ giết cậu.
Hiện tại Mặc Quân Dạ nói sẽ cùng cậu chung sống, cậu vẫn thấy có cảm giác không chân thật.
Kỳ thật Tuyết Khuynh Nhan càng hy vọng Mặc Quân Dạ trả lại khế bán thân cho cậu, chẳng qua mặc dù thái độ của Mặc Quân Dạ với cậu khác với trước kia, nhưng cậu vẫn không dám nhắc tới khế bán thân với Mặc Quân Dạ.
Thời gian trôi qua rất bình thản, Mặc Quân Dạ cơ bản đều là tu luyện Hỗn Độn Thần Quyết.
Nửa tháng sau, thân thể Mặc Quân Dạ đã khỏe lại, thậm chí kinh mạch bị đứt đoạn, cũng hoàn toàn khôi phục.
Đồng thời hắn cũng có thể tu luyện huyền khí của thế giới này.
Thời điểm kiếp trước, Mặc Quân Dạ vận khí nghịch thiên đã từng có được một không gian, còn bỏ rất nhiều linh thảo cao cấp ở bên trong, trong đó có linh thảo cần thiết để luyện chế Phục Nhan Đan.
Sau đó, Mặc Quân Dạ lại phát hiện, không gian này của hắn, cùng một nhịp thở với Hỗn Độn Thần Quyết mà hắn tu luyện.
Vốn dĩ Mặc Quân Dạ đã chết, còn cảm thấy đáng tiếc, dù sao đồ vật trong không gian, có vài thứ ngay cả hắn cũng cảm thấy tâm động.
Bất quá về sau hắn phát hiện, không gian thế mà cũng theo hắn trọng sinh tới Huyền Linh đại lục, đồ vật hắn cất giữ bên trong cũng không biến mất.
Sau khi hưng phấn qua đi Mặc Quân Dạ lại bi ai phát hiện, chỉ khi hắn tu luyện Hỗn Độn Thần Quyết đến tầng thứ nhất, mới có thể mở ra không gian.
Bất quá trong nửa tháng này, quan hệ của hắn và Tuyết Khuynh Nhan đã hòa hoãn rất nhiều, tuy Tuyết Khuynh Nhan vẫn còn có chút sợ hãi, nhưng không giống trước kia vừa thấy hắn liền run bần bật.
Mặc Quân Dạ ngồi xếp bằng ở trên giường, chuyện hắn tu luyện cũng không có gạt Tuyết Khuynh Nhan, tuy Tuyết Khuynh Nhan cảm thấy ngạc nhiên, nhưng cậu cũng không có hỏi nhiều.
Hơn nữa sau khi Mặc Quân Dạ có thể hoạt động, cũng không cần cậu chiếu cố.
Thời điểm thân thể Mặc Quân Dạ khôi phục không sai biệt lắm, liền bắt đầu lên núi tìm một ít dược liệu để vào trấn trên đổi kim tệ.
Mà kim tệ là một loại tiền lưu thông ở Huyền Linh đại lục.
Bởi vì kiếp trước Mặc Quân Dạ chính là Thần cấp Luyện Đan Sư, cho nên hắn đối với rất nhiều linh thảo và dược liệu, đều hết sức quen thuộc.
Bất quá linh thảo và dược liệu vẫn có chút khác biệt, dược liệu chỉ có thể trị liệu cho người thường, tác dụng đối với tu luyện giả huyền khí cũng không lớn.
Mà linh thảo cao cấp hơn so với dược liệu rất nhiều, đặc biệt là sau khi luyện chế thành đan dược, càng có thể khiến cho vô số tu luyện giả huyền khí tranh đoạt.
Đồng thời, Mặc Quân Dạ cũng không còn để Tuyết Khuynh Nhan ra ngoài kiếm kim tệ, thân là phu quân, lý ra mình phải dưỡng ' thê tử ' mới đúng.
Lúc trước là không có biện pháp, cho nên mới tạm thời để Tuyết Khuynh Nhan ra ngoài kiếm kim tệ dưỡng chính mình.
Mặc Quân Dạ cảm thấy mấy ngày nay được Tuyết Khuynh Nhan dưỡng, có thể trở thành một lịch sử đen trong đời hắn.
Thổ Thôn nơi bọn họ sinh sống cơ bản đều là người thường, bởi vì tu luyện giả có thể tu luyện huyền khí, đều đã ra ngoài lang bạt, dù sao thì lưu lại nơi này cũng không thể trở thành cường giả chân chính, từ đó đạt được nhiều đồ vật hơn.
Thế giới này địa vị của Luyện Đan Sư giống với Tiên giới kiếp trước của Mặc Quân Dạ, đều rất được hoan nghênh và tôn kính.
Kỹ thuật luyện đan của Mặc Quân Dạ xuất thần nhập hóa, nhưng hiện tại hắn lại là anh hùng không đất dụng võ, bởi vì hắn không có linh thảo.
Mấy ngày nay hắn vẫn luôn vào núi, tìm được đều là vài loại dược liệu, một gốc linh thảo cũng chưa nhìn thấy.