Sáng sớm hôm sau, Vương Nanh kêu tất cả thôn dân của Thổ Thôn kéo đến chỗ ở của Mặc Quân Dạ và Tuyết Khuynh Nhan, nói là phải vì Vương Diễm Nhi lấy lại công đạo.
Đương nhiên cũng không phải tất cả mọi người đều tới để lấy lại công đạo giúp Vương Diễm Nhi, trong đó có không ít người cố ý tới để xem náo nhiệt.
Vương Diễm Nhi bởi vì khuôn mặt bị thương, hơn nữa ả rất coi trọng mặt mũi, cho nên không có theo tới.
Nghe được động tĩnh bên ngoài, Mặc Quân Dạ kêu Tuyết Khuynh Nhan chờ ở trong phòng, sau đó tự mình đi ra ngoài.
Nhìn đám thôn dân khí thế rào rạt kéo đến trước mắt này, Mặc Quân Dạ khoanh hai tay trước ngực, khóe miệng nhẹ nhàng cong lên, cười nhạt nói: "Không biết các vị tới nhà của bản công tử là vì chuyện gì?"
Kỳ thật Mặc Quân Dạ ít nhiều gì cũng có thể đoán được mục đích của đám thôn dân này, nhưng hắn lại không nói rõ ra.
Thôn trưởng Thổ Thôn là một lão nhân khoảng 50 tuổi, khuôn mặt nhìn qua cực kỳ nghiêm túc, ông ta tiến lên một bước, chất vấn nói: "Vì sao ngươi làm mặt Vương Diễm Nhi bị thương?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play