Màn đêm buông xuống, sau khi ăn cơm tối xong, Tuyết Khuynh Nhan liền đi tắm, còn Mặc Quân Dạ thì đứng bên ngoài phòng, dùng thần thức rà quét xung quanh, bỗng nhiên khoé miệng Mặc Quân Dạ khẽ cong lên, trong mắt dần dần hiện lên hàn quang.
Vương Diễm Nhi lén lút từ trong nhà chạy đến, thấy Mặc Quân Dạ đứng đó, trong mắt chợt lóe lên ý nhất định phải có được, sau đó chậm rãi đi đến trước mặt Mặc Quân Dạ, trên mặt nở một nụ cười tự cho là rất đẹp, ôn nhu nói: "Công tử còn nhớ tiểu nữ không?"
Mặc Quân Dạ hai tay ôm ngực, liếc xéo nhìn Vương Diễm Nhi, thản nhiên nói: "Ngươi là thứ gì, bản công tử vì sao phải nhớ ngươi?"
Biểu tình Vương Diễm Nhi đột nhiên cứng đờ nhưng nghĩ đến mục đích của mình, sau đó làm bộ vô tình nói: "Tiểu nữ tên là Vương Diễm Nhi, hôm nay chúng ta đã gặp nhau, công tử còn nói chuyện với tiểu nữ nữa!"
Mặc Quân Dạ khẽ mím môi lộ ra mấy phần lãnh ý, hắn đương nhiên nhớ rõ nữ nhân trước mắt này, bởi vì nữ nhân đáng chết này há mồm ngậm miệng đều gọi Tuyết Khuynh Nhan là sửu bát quái. Hơn nữa nếu hắn nhớ không lầm thì lời hắn nói với nữ nhân này đều là châm chọc khiêu khích.
Tâm kế của nữ nhân này, hắn vừa nhìn qua liền biết.
Trước tiên không nói đến chuyện hắn đã có tức phụ, cũng không có ý định đi tìm người khác, quan trọng nhất chính là hắn không chút hứng thú nào đối với loại mặt hàng như này.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play