Đi vào tiệm y phục, Mặc Quân Dạ chọn mấy bộ quần áo tốt nhất cho Tuyết Khuynh Nhan, Tuyết Khuynh Nhan thay đồ mới càng khiến người khác không thể rời mắt.
Tuyết Khuynh Nhan thân mặc bạch y, tóc đen như mực, rũ mi rũ mắt, trên khuôn mặt tinh xảo mang theo vài phần ngại ngùng, nhỏ giọng hỏi Mặc Quân Dạ: "Đẹp không?"
Đôi mắt Mặc Quân Dạ sáng lên, mỉm cười nói: "Em là người đẹp nhất ta từng thấy."
Gương mặt Tuyết Khuynh Nhan nhịn không được hơi phiếm hồng, cảm thấy xấu hổ, đáy lòng lại sinh ra một tia vui vẻ.
Mặc Quân Dạ nắm tay Tuyết Khuynh Nhan rời khỏi tiệm y phục, đi dạo một vòng trên phố, sau đó tiến vào một tửu lâu nhìn qua không tệ lắm.
Khách nhân trong tửu lâu không ít, Tuyết Khuynh Nhan cùng Mặc Quân Dạ ngồi bàn gần cửa sổ, suy nghĩ thật lâu, vẫn không nhịn được hiếu kỳ hỏi: "Phu quân, sao huynh có nhiều kim tệ như vậy?"
Mấy bộ y phục vừa nãy Mặc Quân Dạ mua cho cậu, đã tiêu mất mấy trăm kim tệ, hiện giờ lại tới tửu lâu ăn cơm, chắc lại phải tiêu phí không ít kim tệ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play