Tang Du nói được làm được, bốn giờ chiều ngày hôm đó, cô vừa tan làm đã ngay lập tức đến tòa Lâm Giang.
“Tôi muốn giải thích trước!” Cô hơi phồng má lên, hai tay nắm chặt thành quyền đặt trên ghế salon, đôi mắt to ngời sáng, nghiêm chỉnh đến mức ngay cả ánh mắt cũng thay đổi: “Tôi… tôi có mục đích! Tôi muốn thành nhà dinh dưỡng lâm sàng của trung tâm hồi phục, cần điều dưỡng lâu dài cho một bệnh nhân, cho nên tôi mới….”
Lam Khâm mặc một bộ áo sơ mi trắng bình thường đang ngồi đối diện cô, gần cổ được cởi bớt hai cúc áo, đường cong trên hầu kết trông hết sức đẹp mắt, ống tay áo được xắn cẩn thận lên, lộ ra gân cốt rõ ràng cùng với chuỗi hạt màu xanh sẫm trên cổ tay.
Anh vô cùng kiên nhẫn nhìn cô chăm chú, khóe môi nhàn nhạt cong lên.
Cả người như sương như tuyết, trong veo lại nghiêm chỉnh, gợi cho người khác hiểu rõ bản thân không thể xâm phạm, nhưng lại như lang huyết sôi trào, hận không thể dồn anh vào góc tường mà hung hăng khi dễ, khiến anh thất thố… Hốc mắt ửng đỏ lại bất lực.
Tang Du đỡ trán, chẳng nói được gì nữa, lén lút nuốt nước miếng nghẹn lại, thật là… Người đàn ông này tự dưng đẹp trai như vậy làm gì chứ! Yêu tinh đấy à? Dáng vẻ của bệnh nhân này thật là!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT