Hải Xuy Sa lặng lẽ nói thầm với Di Quang.
“Bọn nó rất đáng yêu, nhưng hiện tại em... Vẫn cảm thấy bọn nó không phải con của em, mà là tiểu hồ yêu chúng ta nhận nuôi từ nơi khác.”
Di Quang cười tủm tỉm nói: “Chưa tới lúc đó thôi, nhân loại bọn em là động vật thị giác, chỉ tin tưởng đôi mắt. Chờ bọn nó tu thành hình người, em sẽ biết bọn nó đúng là con em.”
“Ồ? Chẳng lẽ các anh không phải?”
“Yêu á, trực giác đầu tiên đều là ngửi mùi. Trên người ba nhóc con này mang theo hương vị của anh và em, chỉ cần không phải người, sẽ đều biết bọn họ là con của em.”
Năm sau thời tiết ấm áp, thân thể đứa lớn cũng dần dần có tốt lên, mọc ra đuôi cáo mới khỏe mạnh xoã tung, trừ không mở mắt không nói nhiều, những cái khác đều ổn.
Di Quang mang theo ba đứa nhỏ cả ngày ngâm mình ở phòng tư liệu, dạy bọn nó đọc sách học tập, nếu anh đi họp, sẽ khóa ba con hồ ly ở văn phòng, nếu không ba nhóc con này nhất định sẽ gây rắc rối cho anh.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT