Di Quang nhắm mắt im lặng thật lâu, Diệp Trạch Vũ không dám thở mạnh đợi suốt một hồi lâu.
Rốt cuộc Di Quang mở mắt ra, chậm rãi buông móng heo của cậu ta ra, vẻ mặt cao thâm khó đoán.
"Đại thần, thế nào?"
"... Cậu vẫn là nên đổi nghề đi." Di Quang nói.
Lòng Diệp Trạch Vũ lạnh đi nửa phần, toàn bộ thịt heo run lên, vội vàng kéo ghế gần lại, hỏi Di Quang: "Là nói tiền đồ nghiệp diễn của tôi không tốt sao?"
Di Quang hỏi lại: "Người xưa có câu, thuật nghiệp có chuyên môn. Cậu lấy đâu ra thuật? Làm sao xứng được gọi là chuyên nghiệp? Tôi thấy được từ sau khi lập quốc cậu vẫn luôn co đầu rút cổ trong yêu khu không đi ra, sau lại tham mộ phồn hoa ngoài xã hội mới đi lĩnh thân phận, gia nhập xã hội, cũng không chuyên tâm làm chút gì cho xã hội đã dấn thân vào giới giải trí."
"Không được hả?" Diệp Trạch Vũ nổi tính tình: "Lời trong lời ngoài của anh là đang khinh thường cái nghề này? Này, tôi là kêu anh xem giúp tôi sau này tôi có thể hot hay không, không phải để anh dông dài chỉ tôi cách làm người, một tên mới được đào ra như anh, biết cái gì về cuộc sống hiện đại hả."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play