Hải Xuy Sa cự tuyệt lời mờ "ăn bữa cơm" của bác sĩ Vương, lại nghe anh ta dông dài một hồi lâu mới tiễn đi được tên dở hơi này.
Quay đầu lại, Hải Xuy Sa nói: "Lần sau làm cái gì, dù lớn hay nhỏ cũng đều phải nói với tôi."
Di Quang hỏi: "Tôi thật sự chỉ là thuận tay."
Hải Xuy Sa: "Vậy ít nhất anh phải nói một tiếng với tôi, anh có biết tôi ghét gọi điện thoại bao nhiêu không?"
Nếu Di Quang nói sớm, cô sẽ không cần phải gọi mấy cuộc điện thoại dẫn người bên ngoài viện đến.
Hồ ly không hổ là hồ ly, cười tủm tỉm dời đề tài, nói: "Người này dường như muốn tiến thêm một bước, phát triển quan hệ với cô."
Hải Xuy Sa run lên, chán ghét đến nhe răng trợn mắt.
"Đừng nói nữa, khi tôi còn bé chính là gọi anh ta là chú đấy."
"Ôi chao, vậy thật đúng là..." Di Quang ngượng ngùng: "Cô là bởi vì tứ đại gia tộc không còn người nối nghiệp nên mới kéo dài đến bây giờ không kết hôn sao?"

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play