Một Đời Một Kiếp

Chương 269: Hoàng phủ hoài hàn phát rồ57


2 tháng

trướctiếp

 
Hoàng Phủ Hoài Hàn quay đầu ngựa lại, đi chưa được mấy bước, đã nghe thấy giọng nói nghênh ngang của Nam Cung Cẩm vang lên: “Ôi, mặc dù bản cũng đã sớm biết sắc đẹp bản thân có thể so với thiên tiến,
quốc sắc thiên hương, nhưng không ngờ là người đàn ông xuất sắc nào ái mộ bản cung thì thôi không nói, chứ dạng người hẹp hòi, vô sỉ, bủn xỉn, ti tiện như Đông Lăng Hoàng cũng gục ngã vì phong độ1khí chất của bản cung thì thật quả là... Ôi, người xuất sắc quá nên áp lực cũng lớn mà!”
“Nam Cung Cẩm, sao trẫm lại là người hẹp hòi, vô sỉ, bủn xỉn, ti tiện chứ?!” Nhất thời, sắc mặt của Hoàng Phủ Hoài Hàn tái nhợt lại! Hoàng Phủ Hoài Hàn hắn cầm quân nhiều năm như vậy, cho tới bây giờ vẫn vô cùng cần thận, đánh giá của thiên hạ với hắn cũng rất cao, vậy mà cô ta lại nói mình hẹp8hòi, vô sỉ, bủn xỉn, ti tiện trước mặt mọi người, có cái lý nào như thế được!
Thấy hắn tức giận như thế, Nam Cung Cẩm như là bị giật mình mà kêu lên: “Cái này cần phải hỏi sao? Đầu tiên, Đông Lăng Hoàng ăn đồ ăn của Nam Nhạc ta, giờ lại dẫn binh đánh Nam Nhạc ta, đủ để thấy Đông Lăng Hoàng làm người ti tiện! Tiếp theo, Đông Lăng Hoàng biết rõ bản cũng là Hoàng hậu Nam Nhạc, nhưng thân2là đế vương của đại quốc mênh mông, lại nhìn trộm bản cung trên chiến trường, đủ để thấy Đông Lăng Hoàng làm người hèn mọn! Thêm nữa, Đông Lăng Hoàng hơi một tý lại dựng râu trừng mắt với một người phụ nữ như bản cung, đủ thấy Đông Lăng Hoàng làm người keo kiệt! Lại thêm nữa, Đông Lăng Hoàng trấn thủ thành Kiến Khang lại bị thất thủ, phải cắt đất bồi thường, đây chính là nỗi nhục của đất nước, đủ thấy4Đông Lăng Hoàng làm người ham sống sợ chết, bất tài vô dụng! Lại lại thêm nữa, Đông Lăng đơn đấu Nam Nhạc, sợ đánh không lại, còn liên hợp với nước khác để đánh hội đồng, như thế là bắt nạt người quá đáng, đủ thấy Đông Lăng Hoàng làm người vô sỉ! Mỗi một loại này lại liên tục không ngừng. Đương nhiên, Đông Lăng Hoàng là người hẹp hòi, vô sỉ, bủn xỉn, ti tiện, không biết xấu hổ, hơn nữa, bản thân mình phạm phải những sai lầm to lớn ngập trời như thế còn không biết xấu hổ mà hỏi bản cung sao lại nói là vong ân bội nghĩa, đây rõ ràng là không cho hành động bẩn thỉu của bản thân là nhục, lại còn nghĩ là vinh quang, đấy không phải hẹp hòi, vô sỉ, bủn xỉn, ti tiện, không biết xấu hổ, ti bỉ vô sỉ thì là gì? Tóm lại, nói Đông Lăng Hoàng hẹp hòi, không biết xấu hổ, ti bỉ vô sỉ có sáu luận điểm như vậy!”
Nam Cung Cẩm nói thao thao bất tuyệt, câu nào cũng có lý, đồng thời còn đầy đủ lý luận, căn cứ và sự thật để chứng minh, nói cho Hoàng Phủ Hoài Hàn á khẩu không phản bác được!
Vị Hoàng đế nào đó trợn to đôi mắt xanh đen mà không dám tin nhìn người đang thao thao bất tuyệt kia, mỗi một cầu hắn đều muốn phản bác, nhưng hắn lại phát hiện rằng cầu nào hắn cũng không phản bác được! Điều khiến hắn muốn nôn ra máu nhất chính là, hắn nghe đối phương nói xong, lại thật sự cảm thấy bản thân có chút đúng là như thế! Không đúng, đây đâu phải chỉ là hẹp hòi, vô sỉ, bủn xỉn, ti tiện, không biết xấu hổ, ti bỉ vô sỉ như thế, mà phải là hèn hạ vô sỉ, hạ lưu đến không thuốc nào cứu được! Căn bản là đứng ở độ cao tội ác tày trời!

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp