Khi nhận được tin nhắn của Quý Minh Sùng, Nguyễn Tố đã rời giường.
Hôm nay là thứ sáu, là ngày cô được nghỉ. Nếu như không ngủ được thì không cần miễn cưỡng bản thân.
Lúc nhìn thấy tin nhắn wechat, cô còn cố tình xem lại giờ, năm giờ sáng. Sao anh biết cô không ngủ, còn hẹn cô đi ngắm bình minh nhỉ? Cô nhớ đến weibo vừa đăng, đoán anh cũng không ngủ được, sau đó lướt weibo của cô cho nên mới có lời mời này.
Khi còn học đại học, cô từng đi ngắm bình minh với bạn thân một lần.
Gần như không hề do dự, cô nhắn lại ngay: [Được ạ.]
Ở đầu bên kia, Quý Minh Sùng dứt khoát gọi điện cho cô. Sợ đánh thức mọi người trong nhà, anh cố tình hạ giọng: “Anh chuẩn bị trước một chút, khoảng hai mươi phút nữa sẽ tới cổng tiểu khu.”
Trải qua 1, 2 tháng làm quen, giờ anh đã có thể tự mình lái xe cho nên không cần dẫn tài xế kiêm bóng đèn Vương Kiên đi theo cũng được.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play