Trong phòng.
Nguyễn Tố ngồi trên ghế, cô vừa thoa kem dưỡng tay cho mẹ Quý vừa nhẹ giọng nói: “Lúc trước con định mua một cái máy rửa bát nhưng con nghĩ bằng năng lực của anh hai, chắc chẳng bao lâu nữa nhà mình sẽ quay về như ngày xưa, khi đó lại thuê giúp việc về, cuộc sống của mẹ sẽ thoải mái hơn nhiều. Có điều mẹ vẫn nên thoa kem dưỡng da hằng ngày để đông đến không bị nứt nẻ khó chịu.”
Mẹ Quý là một bà lão thông minh, vừa nghe thấy cô nói vậy đã nhận ra có điều gì đó không ổn, bà nhíu mày hỏi: “Sao lại nói thế, con không sống cùng chúng ta nữa à?”
Vừa nãy khi Nguyễn Tố nghiêm túc nói có chuyện muốn bàn bạc với mình, bà đã có dự cảm không tốt, lúc này nghe xong tâm trạng cũng tụt dốc không phanh.
Ngoài sự ngạc nhiên, bà đã lờ mờ hiểu ra.
Nguyễn Tố cúi đầu, động tác trên tay không ngừng, “Không ạ, mẹ, dù sao nam nữ vẫn khác biệt. Dẫu sau này mọi người đều biết con đã trở thành con gái nhà họ Quý thì vẫn chẳng thể tránh được một số lời dị nghị. Mai này anh hai nhất định sẽ tìm được người trong lòng, con không muốn trở thành cây kim trong lòng chị dâu tương lai, lỡ như thế gia đình không yên, mẹ về già cũng không vui vẻ thoải mái.”
Cô mím môi cười, tựa như ngại ngùng, “Với lại mẹ cũng biết nguyên nhân con đến nhà mình mà, không dám dối mẹ, khi ấy con đã chuẩn bị tâm lý sẽ ở đây cả đời. Sau này anh hai tỉnh lại, con nghĩ nếu anh sẽ giống như những lời bác sĩ Thịnh nói, con sẽ chăm sóc anh ấy đến hết đời, nhưng giờ anh ấy mỗi lúc một tốt hơn, con ở đây hay không cũng không còn quan trọng nữa…”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play