Edit + Beta: Mạn Mạn
Sau khi biết Quý Minh Sùng đã tỉnh, Đậu Tương hưng phấn cả quãng đường, ríu ra ríu rít dùng ngón tay nhẩm tính những món đồ muốn được chú mua cho. Mãi tới khi từ tàu điện ngầm đi ra, được Nguyễn Tố dẫn vào cổng bệnh viện, nó mới cảm thấy hồi hộp. Mặc dù chú nhỏ đã từng gặp nó, cũng từng bế nó rồi nhưng mà khi đó nó vẫn còn bé xíu, chẳng nhớ gì cả. Trong ký ức, mỗi ngày nó đều nói chuyện với chú nhưng đó là lúc chú còn hôn mê chứ không phải là chú nó lúc tỉnh!
Thằng bé hơi sợ hãi, vừa hồi hộp vừa hưng phấn.
Đến khi theo Nguyễn Tố bước vào thang máy, nó kéo kéo góc áo của cô.
Nguyễn Tố cúi đầu, thấy gương mặt căng thẳng của Đậu Tương thì hiểu ra, cười nói: “Cháu căng thẳng à?”
Đậu Tương hơi xấu hổ.
Nguyễn Tố nói: “Thực ra thím cũng vậy.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play