Edit + Beta: Mạn Mạn
Nguyễn Tố đi xử lí thủ tục nhập viện cho Quý Minh Sùng. Thời gian này anh cần phải nằm viện để tiếp tục theo dõi. Tình trạng bây giờ của mẹ Quý không thích hợp túc trực bên giường bệnh, chân bà vẫn còn bó thạch cao, đi đứng vô cùng bất tiện. Vì thế nhiệm vụ này đành phải giao cho Nguyễn Tố.
Hiện tại mẹ Quý đã hoàn toàn buông bỏ thành kiến với Nguyễn Tố, nhất là sau khi nghe những lời Thịnh Viễn nói, biết cơ thể con trai trong mấy tháng này hồi phục rất nhanh nên bà đã quy hết công lao cho Nguyễn Tố. Giờ bà đã hoàn toàn coi Nguyễn Tố là người một nhà.
Nguyễn Tố lưu luyến tiễn mẹ Quý đến thang máy, ôn hòa nói: “Mẹ cứ yên tâm, nếu có chuyện gì xảy ra con nhất định sẽ gọi cho mẹ ngay.”
Mẹ Quý nắm lấy tay Nguyễn Tố, có thể do cuối cùng cũng thấy tia hi vọng nên đôi mắt bà sáng ngời, trạng thái tinh thần chưa từng tốt như lúc này, “Nguyễn Tố, nếu Minh Sùng thật sự tỉnh lại, con chính là ân nhân của nhà họ Quý chúng ta.”
Nguyễn Tố nghe vậy lập tức lắc đầu, “Mẹ, không phải do con đâu, cách chăm sóc Minh Sùng con đều học từ mẹ cả. Sao có thể vì con mà anh ấy mới tỉnh lại chứ. Những lời này của mẹ… con thật sự không dám nhận đâu.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT