Edit + Beta: Mạn Mạn
Nguyễn Tố ra khỏi nhà, đúng lúc chạm mặt Đậu Tương đang cùng giáo viên từ trên xe xuống.
Đậu Tương mặc đồng phục của nhà trẻ, lưng đeo cặp sách. Thấy Nguyễn Tố muốn ra ngoài vởi vẻ hơi buồn bã, thằng bé đi đến trước mặt cô, ngẩng đầu cẩn thận quan sát, cuối cùng đưa ra kết luận: “Thím, thím không vui.”
Không phải câu hỏi mà là khẳng định.
Dường như trẻ con đều có một loại năng lực, bọn chúng còn mẫn cảm hơn cả người lớn.
Nguyễn Tố không biết nên nói với thằng bé về những lời quanh co này như thế nào. Dù có là ai đi nữa, tự nhiên vô duyên vô cớ bị quở trách một hồi như vậy tâm trạng chẳng thể nào mà tốt được. Cô không muốn phát sinh mâu thuẫn trực tiếp với mẹ Quý, vì vậy cô rời đi. Cô không định nói dối Đậu Tương nhưng cũng không muốn kể những chuyện xảy ra hôm nay cho một đứa nhỏ nghe.
“Có chút chút.” Nguyễn Tố trả lời như vậy.
Đậu Tương thở dài một cái, “Cháu nhìn thấy hết rồi.”
Nguyễn Tố gượng cười, “Cháu quan sát cẩn thận ghê.”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play