Sau khi nghĩ ra cách giải quyết vấn đề chiếc nhẫn, Quý Minh Sùng không muốn lãng phí thời gian nữa, chọn một ngày lành rồi hẹn Nguyễn Tố và dẫn theo cả Đậu Tương tới trung tâm thương mại.
Nguyễn Tố không hiểu suy nghĩ của Quý Minh Sùng lắm, bọn họ mới yêu nhau được mấy hôm, có cần phải đi mua nhẫn vào lúc này không?
Nếu không phải đã thăm dò qua biết anh không có ý định cầu hôn thì chắc giờ tim cô vọt lên cổ họng mất. Mặc dù giữa hai người từng có một đoạn hôn nhân không danh không thực nhưng lúc đó là tình huống đặc thù. Nếu như yêu đương giống hầu hết mọi người, cô cảm thấy kết hôn là chuyện gì đó rất xa xôi, ít nhất không phải là hiện tại.
“Thật ra không cần mua đâu anh.” Nguyễn Tố kéo Quý Minh Sùng sang một bên, nhỏ giọng nói.
Đậu Tương đang xếp hàng mua kem ốc quế, không chú ý đến bọn họ đang thầm thì với nhau.
Quý Minh Sùng chỉ Đậu Tương, đè giọng nói: “Thằng nhóc này nói anh không biết giữ lời, anh là đồ keo kiệt, chờ nó lớn rồi mà anh vẫn chưa mua nhẫn cho em, chắc anh thành ông già vô lại mất.”
Nguyễn Tố chưa kịp nói gì, anh lại bổ sung: “Em cũng biết mà, tuổi của thằng bé bây giờ đang là lúc cần uốn nắn tư tưởng đúng đắn. Nếu như nó biết người chú là anh nói lời không giữ lời, nhỡ sau này nó lại học theo thì không hay. Cho nên hôm nay nhất định phải mua nhẫn, em cứ chọn cái em thích đi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT