Quân Hôn 80: Mỹ Nhân Yêu Kiều Gả Cho Thủ Trưởng Mặt Lạnh

Chương 26


2 tháng

trướctiếp

Theo cách này, sẽ phải chi một nửa số tiền lương trong một tháng.

Lục Mạn Mạn xua tan lo lắng của họ bằng vài câu: "Thời thế đã thay đổi, phụ nữ chúng ta nên đối xử tốt hơn với bản thân, đặc biệt là những phụ nữ đã có gia đình, hàng ngày dành hết tâm sức cho gia đình ngoại trừ công việc thì chăm lo cho đàn ông con cái nhà mình đủ thứ, đi đâu cũng bị đối xử tệ bạc, nhịn ăn nhịn mặc, rốt cuộc được gì? Bảo dưỡng cho bản thân mới là sự đầu tư tốt nhất, làn da một lần nữa càng tỏa sáng, không chỉ giữ thanh xuân, tăng tự tin mà còn đảm bảo cuộc sống hạnh phúc..."

Không có người phụ nữ nào là không thích nghe những lời này.

Hơn nữa, những người ở đây là ai, ai trong số họ lo lắng cho nhu cầu thiết yếu hàng ngày của gia đình, chẳng lẽ họ thực sự không kham nổi hai ba chục tệ một tháng sao? Không chắc.

Điều đó phụ thuộc vào việc Lục Mạn Mạn có thể thuyết phục họ khiến họ cảm thấy rằng việc chăm sóc bản thân là đáng giá hay không.

Lục Mạn Mạn cũng đã làm việc rất chăm chỉ trong ngày đầu tiên khai trương, vừa mang đến cho khách hàng trải nghiệm tốt nhất, vừa truyền cho họ những quan niệm về chăm sóc da. Hôm nay, hơn một nửa trong số hai mươi người đến xem cho vui ở cửa đã làm đẹp.

Theo tính toán, thu nhập của ngày này là chín mươi nhân dân tệ.

Những người khác làm việc chăm chỉ một tháng mới có lương bốn năm mươi nhân dân tệ, nhưng cô đã kiếm được gần hai tháng lương trong một ngày.

Chu Chi Chi còn không biết khái niệm này là gì, Chu Bỉnh tính toán cẩn thận trong lòng, nếu thím làm với tốc độ này, cô sẽ có hai ngàn tệ một tháng, và một vạn tệ trong chưa đầy nửa năm.

Dì Điền vừa kinh ngạc vừa vui mừng, hóa ra tiền có thể kiếm được như thế này, dì ấy không biết nói gì ngoài việc đồng chí Lục thật tuyệt vời.

Lục Mạn Mạn rất tỉnh táo: "Lúc đầu sẽ có nhiều người hơn, chúng ta hãy thử một cái gì đó mới, khách hàng có thể ở lại và trở thành khách hàng lâu dài hay không cũng rất khó nói."

Thật ra đầu óc cô minh mẫn, ngày nay ít nhất một phần ba số người này có thể phát triển thành khách hàng lâu dài. Đây mới chỉ là bắt đầu, thị trường trong đại viện vẫn chưa mở cửa hoàn toàn, nhóm người đó truyền miệng, sau này sẽ có nhiều người đến.

Nói đâu xa, ngay tối hôm đó sau bữa tối, hai chị gái nghe người khác biết Lục Mạn Mạn đang làm đẹp ở đây nên tìm tới cửa.

Trước bữa tối, Chu Nghiêm Phong gọi điện nói hôm nay anh sẽ không về ăn tối.

Anh không quay lại thì tốt hơn.

Lục Mạn Mạn nhân cơ hội làm thêm giờ để kiếm tiền, vừa quảng bá quan điểm chăm sóc da của mình, vừa dỗ dành hai chị gái vui vẻ.

Hôm nay Chu Nghiêm Phong không về ăn tối, sau khi xuất ngũ anh ăn ở nhà ăn của quân đội, ăn xong Tiểu Từ lái xe đưa anh về khu nhà ở.

Chu Nghiêm Phong thường không về nhà vào giờ này mà đến văn phòng cơ quan tiếp tục làm việc.

Nhưng hôm nay khi chuẩn bị đến cơ quan, bắt gặp một cảnh tượng hiếm thấy trên đường, một vị thủ trưởng già đang đi dạo cùng vợ.

Hai vợ chồng già nói cười rôm rả, rất tình cảm.

Chu Nghiêm Phong dừng lại chào hỏi.

Ông thủ trưởng mỉm cười: "Nghiêm Phong, đồng chí Tiểu Lục nhà cậu thật là có tài năng, học làm đẹp từ khi nào vậy, nói cho vợ của tôi đến mê muội, sau này mỗi ngày cũng muốn đến nhà cậu làm đẹp!"

Vợ ông ấy ngượng ngùng vỗ anh, vặn lại: "Tiểu Lục nói đúng, phụ nữ nên chăm sóc bản thân thật tốt, nếu hôm nay tôi không bảo dưỡng một chút thì ông làm gì đi dạo với tôi chứ?"

Ông lão thủ trưởng chắp tay sau lưng cười cười.

Chu Nghiêm Phong bình tĩnh tiếp theo đùa giỡn vài câu, sau đó không đến cơ quan nữa, quay bước trở về nhà.

Lúc Chu Nghiêm Phong trở về, Lục Mạn Mạn vừa mới làm đẹp cho hai chị gái xong, lúc tiễn họ ra khỏi cửa còn dặn dò: "Sau này nhất định phải mở ô dưới ánh nắng mặt trời, hoặc đội mũ để bảo vệ làn da. Nếu bị cháy nắng thì bổ sung nước cũng không thể chữa khỏi đâu."

Hai chị gái sờ tóc, sờ mặt rồi mỉm cười gật đầu: "Đồng chí Lục, từ nay về sau chúng tôi sẽ nghe lời cô bảo dưỡng làn da!"

Một chị gái thở dài: "Đồng chí Lục, cô nói đúng, phụ nữ chúng tôi mỗi ngày chỉ biết vây quanh đàn ông và đứa nhỏ. Biết cách đối xử tốt với đàn ông và đứa nhỏ, nhưng lại không biết cách đối xử tốt với chính mình. Phụ nữ là một quả nho nếu chăm sóc tốt bản thân thì sẽ là cây nho và không tự chăm sóc bản thân sẽ là một quả nho khô thôi!"

Lục Mạn Mạn cười thoải mái: "Tất nhiên, ngay cả khi cô cãi nhau với người khác, họ sẽ nói rằng bạn là một cô vợ nhỏ, không phải phụ nữ có chồng."

Sau đó ngẩng đầu đã thấy Chu Nghiêm Phong đứng ở cửa sân.

Lục Mạn Mạn: "..."

Nửa phút sau, Lục Mạn Mạn bực bội đi sau người đàn ông như một người vợ nhỏ.

Dì Điền và những người khác nhìn thấy cảnh này đều lặng lẽ trở về phòng, ngay cả Chu Chi Chi cũng rất hiểu chuyện, không đến quấy rầy thím.

Lục Mạn Mạn cũng có chút lo lắng.

Cô kinh doanh ở nhà không nói gì, nhà là của Chu Nghiêm Phong, đương nhiên không nói trước, sợ anh không cho phép, vì vậy cô mới làm trước nói sau.

Ban ngày có thể xen kẽ giờ làm việc với anh, nhưng cố tình bị anh thấy.

Hôm nay anh còn cảm thấy cô không tốt, còn hỏi cô ăn chưa no sao, nghe cô nói vừa rồi, anh không cảm thấy cô nói nhảm và không nghiêm túc.

Chuyện này còn nhẹ, nếu anh không cho cô kinh doanh tại nhà thì sao?

Chu Nghiêm Phong trở lại phòng khách, ngồi xuống sô pha.

Nhưng anh không đọc báo như thường lệ, cũng không nói kiểm tra bài tập về nhà trong kỳ nghỉ của Chu Bỉnh.

Anh ngồi đó vắt hai chân thon dài, một tay gác lên tay vịn của ghế sô pha, sau đó anh nhướng mi mơ hồ liếc nhìn Lục Mạn Mạn, trên mặt lộ ra vẻ không rõ ràng.

Sau lưng Lục Mạn Mạn rùng mình một cái, hình như người đàn ông muốn một lời giải thích, cho nên cô đành cắn răng chịu đựng nói trước: "Bây giờ em kiếm tiền bằng cách làm đẹp cho mọi người."

Những ngón tay xương khớp rõ ràng của Chu Nghiêm Phong gõ nhẹ hai cái lên tay vịn của ghế sô pha, giọng điệu bình tĩnh: "Tiền tôi đưa cho em hàng tháng không đủ tiêu sao?"

Lục Mạn Mạn đột nhiên có cảm giác bị mắng trước mặt cha cô.

Cô vô thức làm nũng giải thích: "Em có tay và chân, em không thể dựa vào anh nuôi em mãi được, em ..."

Chu Nghiêm Phong đột nhiên ngắt lời: "Nói hẳn hoi."

Tuy giọng điệu không gay gắt nhưng Lục Mạn Mạn bị ánh mắt nhìn thẳng tắp làm cho giật mình.

Mạnh mẽ hơn nhiều so với đôi mắt của cha Lục Mạn Mạn ...

Lục Mạn Mạn lập tức đứng thẳng dậy, giọng điệu trở nên bình thường, cô ngoan ngoãn nói: "Bây giờ nhiều đơn vị khuyến khích nhân viên ra ngoài để kiếm thu nhập, nhưng em không tìm được công việc nào phù hợp, vì vậy em chỉ muốn kiếm thu nhập tại nhà... điều đó không được sao?"

Lục Mạn Mạn nói là sự thật.

Tìm việc bây giờ khó quá, mấy năm nay hàng triệu thanh niên có học trở về thành phố, gánh nặng thành thị quá nặng nề, nhiều thanh niên có học trở thành thanh niên thất nghiệp, một số trong số họ vẫn chưa tìm được việc làm phù hợp cho đến nay.

Chu Nghiêm Phong đương nhiên có thể sắp xếp cho nguyên chủ giống như Hạ Kiến Sơn đã làm lúc đầu, nhưng anh chưa từng có bất kỳ sự sắp xếp nào, Lục Mạn Mạn đoán rằng anh có thể có những cân nhắc khác.

Quả nhiên, anh không đề cập đến công việc, mà hỏi một câu khiến miệng Lục Mạn Mạn giật giật.

Anh nói: "Em kinh doanh mỹ phẩm, đã có báo cáo với bên công thương chưa, sản phẩm của em có báo cáo kiểm tra chất lượng chưa, vệ sinh có đạt tiêu chuẩn không?"

"..."

Lục Mạn Mạn muốn chửi bậy, tưởng cô bị ngốc cái gì cũng không biết à. Cô đâu phải là chưa từng mở bao giờ đâu, thời nay mở cửa hàng không dễ như hậu thế, cô có tiền mở cửa hàng hay không lại là chuyện khác.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp