Phùng Tú Uyển kiếm tiền dựa vào tay nghề làm đậu hũ này, được xem như là quân tẩu tự do làm việc trong khu nhà tập thể.
Trần Ngải Phương nhanh nhẹn cười nói: "Ôi, đậu hũ của nhà em làm ngon lắm, con nhà chị đứa nào cũng rất thích, lại làm phiền em phải đưa tới rồi."
Phùng Tú Uyển cười nói: "Nếu chị dâu thích, sau này em làm xong sẽ đưa đến đây."
Cô ấy trông thì thanh tú, thật ra làm việc rất nhanh nhẹn, đây cũng là nguyên nhân Trần Ngải Phương thích qua lại với cô ấy.
Đến khi Phùng Tú Uyển sắp rời đi, Trần Ngải Phương cũng đưa cho cô ấy một ít kẹo mang về: "Mang ít kẹo ngọt về cho mấy đứa."
Làm sao Phùng Tú Uyển dám đòi hỏi, đậu hũ không đáng bao nhiêu tiền, nhưng thanh kẹo này cần tiền và phiếu bánh kẹo mới mua được, số tiền mua kẹo đã vượt qua giá cả của đậu hũ. Hôm nay là Tết Trung thu, cô ấy đến đưa đậu hũ, ý định ban đầu không phải là đến để lợi dụng.
Trần Ngải Phương cố gắng nhét qua, sau đó tiễn cô ấy đi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play