Trần Ngải Phương nhìn nhìn cô: "Em mới ngủ dậy hả?"
Cố Di Gia ngồi trên sô pha ở phòng khách, khuôn mặt còn buồn ngủ nhưng vẫn gật đầu, ngủ càng nhiều lại càng mệt, đôi khi không ngủ còn hơn để không bị mất ngủ vào buổi tối.
Nhưng cơ thể này của cô lại cần nhiều giấc ngủ hơn để bồi dưỡng, cũng không cần lo lắng việc mất ngủ vào buổi tối.
Trần Ngải Phương đặt bó rau xuống rồi rót một chén nước cho cô, cô ấy sờ sờ trán cô xác nhận độ ấm bình thường mới nói: "Em có muốn đi đón hai đứa Bảo Hoa, Bảo Sơn về nhà không?"
Hôm nay, cô em chồng chỉ đi tới bệnh viện, sau đó thì không ra khỏi cửa. Cố Di Gia suy nghĩ một chút rồi lắc đầu: "Không cần đâu ạ, Bảo Hoa và Bảo Sơn có thể tự về nhà."
Hai người tùy ý trò chuyện, Trần Ngải Phương bắt đầu nấu bữa tối.
Cố Di Gia uống hết một chén nước, đợi tỉnh táo hơn thì cô ngồi vào cửa phòng bếp, vừa hỗ trợ nhặt rau, bỏ đi lá già, lá úa và rễ cây, vừa nói: "Chị dâu, bó rau này là ai đưa vậy ạ?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play