Chân của Phong Lẫm dài, thế nhưng để phối hợp với tốc độ của cô thì anh bước ngắn lại, chú ý đến cô từng giây phút để tránh việc mình đi quá nhanh sẽ trở thành gánh nặng của cô.
Cố Di Gia cảm thấy tủi thân vì đôi chân dài của anh nhưng thật ra trong lòng lại rất cảm động, đoàn trưởng Phong trông thì lạnh lùng hung dữ, vậy mà lại là một người đàn ông rất biết cách săn sóc.
Trong chốc lát hai người chẳng nói năng gì.
Cố Di Gia đã quen với việc đoàn trưởng Phong kiệm lời, không có chuyện gì anh cũng sẽ không mở lời, nếu phải đợi anh bắt chuyện thì thật sự rất khó. Cô là người mắc chứng rối loạn ám ảnh cưỡng chế nên phải tìm chuyện để nói: "Đoàn trưởng Phong, như này có trì hoãn công việc của anh không?"
"Tôi không có việc." Phong Lẫm nói rồi nhắc nhở cô: "Dưới chân có viên đá đấy, cô cẩn thận chút."
Cố Di Gia nhìn con đường ở dưới chân, quả thật có một viên đá chặn đường, cô lặng lẽ lách qua rồi tiếp tục nói: "Đoàn trưởng Phong, cái đồng hồ kia..."
Phong Lẫm không đáp lời, đồ đã tặng thì làm sao mà lấy lại được? Huống chi cái này còn là tặng người con gái thầm mến trong lòng, càng không thể lấy lại được.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play