Dọc đường đi có thể nhìn thấy Trần Ngải Phương chào hỏi với người khác, dáng vẻ thuần thục kia làm Cố Di Gia có ảo giác như khi còn ở công xã.
Chị dâu của cô thực sự là một người giao tiếp tốt, mới đến mấy ngày đã quen gần hết các người nhà trong khu tập thể. Ngay cả người của cung tiêu xã cũng rất quen thuộc với cô ấy, vừa rồi lúc mua đồ ăn, có người còn để lại hai chiếc móng heo cho cô ấy.
Ngay cả Diệp Huệ Cúc cũng nói: "Ngải Phương, em cũng cừ ghê, mấy gia đình ở khu tập thể đều quen biết em."
Trần Ngải Phương khiêm tốn nói: "Mấy ngày nay thường xuyên ra ngoài, thường xuyên qua lại nên em cũng có quen biết, mọi người đều rất dễ ở chung."
"Vậy khả năng làm quen, kết bạn của em rất mạnh." Nói đến đây, Diệp Huệ Cúc nhớ đến gì đó: "Đúng rồi, chắc cán bộ bên Hội Liên hiệp phụ nữ đã đi gặp em rồi đúng không, em quyết định làm công việc gì thế?"
Nghe thấy lời này, Trần Ngải Phương cũng buồn rầu: "Có ba công việc, em cũng không biết nên làm cái nào."
Cô ấy liệt kê ra ba công việc kia, sau đó hỏi: "Chị dâu Diệp, chị cảm thấy em nên làm công việc nào thì tốt?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play