Lúc Cố Minh Thành đi đun nước, Cố Di Gia cũng đi vào phòng bếp, cô lấy một chiếc ghế nhỏ ra rồi ngồi bên cạnh nhìn.
Thấy lửa đã cháy, Cố Minh Thành mới thả que nhóm lửa xuống rồi quay đầu cười nói: "Gia Gia có chuyện gì muốn nói với anh à?"
Cố Di Gia cũng cười trả lời anh ấy: "Anh cả, chỗ quân đội của anh có xa chỗ này lắm không?"
"Cũng không xa đâu, chỉ cần ngồi xe lửa ba ngày là tới, gần hơn chỗ Tây Bắc trước kia nhiều." Cố Minh Thành nói tiếp: "Em không cần lo đâu, chúng ta cũng không cần phải ngồi xe lửa suốt ba ngày, có thể tới tỉnh thành nghỉ lại một đêm trước."
Cố Di Gia im lặng một lát rồi mới nói: "Anh à, anh không cần phải lo lắng cho em đâu, sức khỏe của em đã tốt hơn lúc trước nhiều, chắc là có thể chịu đựng được."
Một bàn tay vươn ra xoa xoa đầu của cô.
"Anh biết nhưng mà vẫn phải cẩn thận." Giọng nói của Cố Minh Thành rất nhẹ nhàng: "Anh chỉ có một đứa em gái thôi, trước khi mẹ mất đã nói anh phải chăm sóc em cho tốt, anh còn muốn chờ đến khi mình già mặt đầy nếp nhăn rồi vẫn còn có thể cùng ăn cơm với em..."
Anh ấy nhìn chăm chú vào ngọn lửa đang thiêu đốt trong bếp lò như người mất hồn, trong đầu nhớ đến đêm mưa lạnh lẽo đó.
Tiếng kêu cực kỳ thảm thiết, mưa to cũng không thể che đi mùi máu tươi nồng nặc, người phụ nữ tái nhợt nằm trên giường một cách thảm thương... Khung cảnh kia vẫn luôn khắc ở tận sâu trong đáy lòng anh ấy từ nhỏ, không thể nào quên được. Mẹ đã dùng cả tính mạng để sinh ra em gái, anh ấy phải bảo vệ cô thật tốt.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT