Mặc dù ở nhà họ Ngụy hơn một tháng nhưng hành lý của bọn họ không nhiều, chỉ cần một cái túi là đựng xong. Sau khi xếp đồ xong, Cố Di Gia chào hỏi mọi người, cầm một túi nhỏ ra cửa.
Lúc này đang là chiều tối, từng nhà bắt đầu nấu cơm chiều, có thể ngửi được mùi đồ ăn trong không khí, tràn ngập hơi thở nhộn nhịp của cuộc sống. Cố Di Gia bước ra khỏi nhà của cục trưởng Ngụy, trên đường đi gặp rất nhiều hàng xóm, cô chào hỏi bọn họ. Cô đi xuyên qua hơn nửa khu tập thể rồi đi đến trước một căn nhà.
Cố Di Gia gõ cửa.
Một lúc sau, cửa nhà mở ra.
Một bà cụ có mái tóc hoa râm đứng sau cửa, bà ấy hơi ngạc nhiên khi nhìn thấy cô, nghiêng người để cô đi vào rồi hỏi: "Sao cháu lại đến đây?"
Giọng điệu của bà cụ nghe qua rất nghiêm khắc, khuôn mặt đanh lại, hơi gục xuống, người không thân chắc chắn sẽ bị dọa sợ. Nhưng nếu cẩn thận nghe thì có thể nghe ra được sự quan tâm trong lời nói của bà ấy.
"Sức khỏe của cháu không tốt, đừng chạy lung tung, cẩn thận ngất ở nơi nào đó không có người đỡ đâu." Bà cụ lải nhải, duỗi tay đỡ cô.
Cố Di Gia dở khóc dở cười: "Bà nội An, sức khỏe của cháu cũng không quá yếu đâu ạ, cháu vẫn có thể đi được vài bước."
Cô lớn như vậy, từ trước đến nay đều là cô chủ động đỡ người già đi qua đường lớn, bây giờ lại được một bà cụ đỡ, trông có hơi buồn cười. Hơn nữa sau khi liên tục rèn luyện mấy ngày nay, cô cảm thấy cơ thể đã tốt hơn trước rất nhiều.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play