Trần Ngải Phương cười nói: "Vậy không phải càng tốt sao? Chị ra mặt mắng cho cô ta cút đi, làm cô ta xấu mặt trước mọi người, chỉ cần cô ta biết xấu hổ một chút là sẽ không tới nữa."
Cố Di Gia cũng không nhịn được cười.
Thật ra Cố Minh Nguyệt cũng không có ý gì xấu, nhưng cô ta lại làm người ta chán ghét, cô ta có thể làm ngơ khi người khác làm việc xấu vì lợi ích của mình.
Khi Cố Minh Nguyệt đến Đại học Thủ Đô tìm Cố Di Gia một lần nữa, Cố Di Gia dẫn theo Phong Bắc Thần ra ngoài.
Cố Di Gia bình tĩnh nói: "Thần Thần, chúng ta đi thôi, lần này thím nhất định phải mắng cho cô ta cút đi."
Phong Bắc Thần sợ cô tức giận làm hại sức khỏe, vội vàng nói: "Thím út đừng tức giận, cháu mắng giúp thím là được, cháu mắng người giỏi lắm, trước đây trong khu nhà tập thể thấy không ít các thím cãi nhau, cháu học được rồi."
Nghe những lời này, Cố Di Gia cười phụt một tiếng, đánh cô ấy một cái: "Đừng nói linh tinh, thứ tốt thì không học lại đi học thứ xấu, cẩn thận ba mẹ cháu nghe được sẽ mắng cháu đấy."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT