Thật ra mắt của anh ấy không bị mù, sống chung với nhau được khoảng thời gian, sao có thể không cảm nhận được mẹ và em gái của mình là người như thế nào được. Còn về người em trai thứ ở quê đang ở xa, tuy chưa gặp mặt, nhưng có thể đoán được một vài điều từ lời nói hành động của Mã Tiểu Tráng.
Anh ấy thật sự không nghĩ rằng người nhà của mình thì ra có bộ dáng như vậy.
Nhưng đó là người nhà của anh ấy, anh ấy có cách gì sao? Cũng không thể vì bọn họ không tốt mà trực tiếp đoạn tuyệt quan hệ với bọn họ được? Vì vậy cách tốt nhất chính là để nó giống như trước đây, để bọn họ rời khỏi đây xa một chút, hai bên chung sống hòa thuận, để lại ấn tượng tốt cho mọi người.
Chính ủy Mã lại thở dài, nói với Cố Minh Thành: "Lão Cố, cậu có quen thanh niên tài năng xuất chúng nào không, giới thiệu cho em gái tôi một người nha? Tôi muốn nhanh chóng gả nó đi."
Sắc mặt của Cố Minh Thành cứng ngắc, biểu tình vô cảm nói: "Anh xem tôi là người mai mối sao?"
Cho dù anh ấy có quen biết thanh niên tài năng năng xuất chúng thì anh ấy cũng không muốn giới thiệu, như thế không phải có lỗi với người nhà của họ sao? Muốn giới thiệu cũng phải giới thiệu một cô gái tốt cho bọn họ.
Chính ủy Mã cười nói: "Ai bảo cậu là người mai mối chứ, chỉ là cậu cũng quen biết cũng không ít người nên giúp tôi giới thiệu một người đi chứ, đến lúc đó để cho người đó và Xuân Hoa tự làm quen là được, chúng ta không cần quản."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play