Khi biết được hôm nay đoàn trưởng Phong đưa Quản Tễ ra nhà ga, Trần Ngải Phương nói: "Mẹ chồng em rất tốt, nếu sau này em ở chung với bà ấy thì có lẽ hai người cũng hợp tính nhau."
Cố Di Gia cười đáp: "Hợp lắm ạ, mẹ chồng đối xử với em rất tốt."
Tiếp đó cô kể chuyện Quản Tễ chuẩn bị nước thuốc ngâm chân cho cô, còn xoa bóp các huyệt đạo trên chân cho cô nữa, khi cô bị ốm thì bà ấy lại làm lê hấp đường phèn cho cô uống.
Trần Ngải Phương chăm chú nhìn nhìn em chồng.
Sắc mặt của cô đã không còn nhợt nhạt xanh xao như hồi vừa tới bộ đội vào năm ngoái, nhưng lại không như một người khỏe mạnh bình thường, cô trắng quá mức, chắc hẳn người nào làm bác sĩ cũng có thể nhìn ra được. Có lẽ Quản Tễ cũng nhận thấy điều đó nhưng bà ấy lại không nói gì, ngược lại khi em chồng bị ốm còn hết lòng chăm sóc cô...
Vào giờ phút này, cuối cùng Trần Ngải Phương cũng cảm thấy an lòng.
Quản Tễ là mẹ chồng còn không để ý chuyện đó, chắc hẳn những người nhà của đoàn trưởng Phong cũng sẽ không để ý, nếu sau này em chồng ở chung với người nhà họ Phong thì không cần lo đến đến chuyện có người bàn tán về sức khỏe của cô.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play