Thấy cô nhận, sắc mặt căng chặt của anh cũng dịu hơn, sự sắc bén giữa mắt mày cũng không còn đáng sợ như vậy.
Cố Di Gia thấy hơi buồn cười, cô lấy tay vòng qua cổ anh rồi dựa cả người vào lồng ngực của anh, trán của hai người chạm vào nhau.
"Anh Lẫm, tại sao anh lại nhất định phải đưa sổ tiết kiệm của anh cho em thế? Anh giữ cũng như nhau thôi, em cũng đâu có gì cần dùng tiền đâu."
Mặc dù cô có ham muốn hưởng thụ, yêu cầu cao về vật chất nhưng hàng hóa của niên đại này cũng không đa dạng, cô không có hứng mua sắm nên cũng không tiêu được mấy đồng cả.
Phong Lẫm ôm cô trên giường, anh nói: "Mẹ anh bảo sau khi kết hôn phải nộp tiền lương cho vợ giữ."
"Mẹ nói thế à?" Cố Di Gia lập tức vui vẻ: "Mẹ tốt quá, tư tưởng rất tiến bộ."
Đoàn trưởng Phong lại cảm thấy hơi ghen tị, sắc mặt của cô mỗi lần nhắc đến mẹ chồng rất quái lạ, bộ dạng vừa ngại ngùng vừa phấn khích, cặp mắt sáng rực làm cho anh cảm giác nghẹn trong lòng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play