Ấn tượng của Trần Ngải Phương đối với bà cụ Tiền vốn không tốt, trong lòng âm thầm lắc đầu.
Cô ấy đã gặp qua Tiền Đức Thắng, tuy rằng tuổi còn nhỏ, nhưng nó quả thật đã bị bà cụ Tiền chiều hư. Nó cũng không phải là một đứa trẻ khiến người ta yêu thích. Chẳng qua sau này không còn sự ảnh hưởng của bà cụ Tiền nữa, chỉ cần doanh trưởng Tiền để ý nhiều một chút, hẳn là có thể uốn nắn tính tình của đứa bé.
Trần Ngải Phương cũng không phải người trọng nam khinh nữ, ở trong lòng cô ấy, hai đứa con của cô ấy đều quan trọng như nhau, Bảo Sơn có, thì Bảo Hoa nhất định cũng phải có.
Đương nhiên, thật ra mặc kệ là nam hay nữ, nếu như nhân phẩm không ngay thẳng, không nói đến chuyện nó có là đứa trẻ nghịch ngợm hay không, cô ấy cũng không thích.
Tốc độ may quần áo của Cố Di Gia rất nhanh, chủ yếu là vì cô ở nhà không có việc gì làm nên chuyên tâm may quần áo hơn, hơn nữa do trước đó cô cũng đã vẽ xong bản phác thảo, trong lòng đã ý tưởng, cho nên khi may đồ như hổ mọc thêm cánh.
Ba ngày sau, Tiền Quyên Quyên tới lấy quần áo, nhìn thấy mấy bộ quần áo đã may xong, cô ấy vô cùng hài lòng.
"Quần áo Gia Gia may đẹp quá." Tiền Quyên Quyên khen ngợi: "Còn cả bộ quần áo này của Ngọc Phượng nữa, sao lại đáng yêu vậy chứ?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT