Lộ Trình Trình lớn lên ở thành phố S, đã quen với việc bão thường xuyên ghé thăm. Nhưng lần này, tâm trí cậu cứ nhớ mãi về vết thương cũ của Doãn Mạch, nghe tiếng mưa ngoài trời lại thêm bực bội, không thể ngủ yên. Đêm qua, cậu tỉnh giấc nhiều lần, luôn chú ý đến động tĩnh trong phòng khách. Cuối cùng, cậu không kìm được mà lén chạy lên lầu xem xét.
Phòng ngủ của Doãn Mạch tắt đèn, cậu áp tai vào cửa, nín thở chờ đợi một lúc, xác định bên trong không có động tĩnh gì mới yên tâm hơn chút, xuống lầu trở lại phòng mình nghỉ ngơi.
Cứ lộn xộn cả đêm như thế, sáng dậy, Lộ Trình Trình chỉ cảm thấy còn mệt mỏi hơn hôm qua.
Mưa vẫn đang rơi, xem ra một lúc lâu nữa mới ngừng. Khi thấy Doãn Mạch từ thang máy bước ra, cậu lập tức tiến tới quan tâm: "Đêm qua ngủ ngon không, vết thương có đau không?"
"Không." Ánh mắt Doãn Mạch dừng trên khuôn mặt cậu một lúc, sau đó vòng qua cậu tiến đến bàn ăn.
Lộ Trình Trình thở phào nhẹ nhõm, theo sau vài bước, vẫn không yên tâm nói: "Nếu đau thì phải nói nhé. Dù thuốc ngoài da chỉ tạm thời giảm khó chịu, nhưng dùng vào sẽ thoải mái hơn chút."
"Không phải lần nào mưa cũng đau."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play