Lâm Trà lật lý lịch của nhân vật trong sách, hỏi 0341 đang định cầm cây lau nhà rời đi: "Anh nói trong đây có người trùng tên với anh, là ai thế?"
0341 ngừng làm, một hồi lâu mới đáp: "Thẩm Túy. "
*
Thẩm Túy là nhân vật Lâm Trà thích nhất trong tiểu thuyết này. Còn phần tại sao thích thì cô cũng không rõ. Có lẽ đây là một nhân vật đẹp trai, cũng có lẽ anh ta giống với Lâm Trà, đều diễn rất nghiêm túc.
Mỗi diễn viên đều có một phương thức diễn xuất riêng của họ, lúc Lâm Trà đọc tiểu thuyết đã cảm thấy lý giải của nhân vật Thẩm Túy giống với mình như đúc.
Anh như trở thành người khác, đối với mỗi một cảnh diễn đều diễn rất nhập tâm, tính toán cẩn thận.
Nếu có cơ hội diễn cùng anh ta, hẳn là sẽ rất thú vị ha? Lúc Lâm Trà đọc tiểu thuyết luôn nghĩ như thế, nhưng dù sao nhân vật giả tưởng là nhân vật giả tưởng mà thôi, Lâm Trà ngẫm lại không cho rằng sẽ trở thành sự thật.
Nghe được 0341 trùng tên với Thẩm Túy, đột nhiên ý nghĩ đó quay trở lại.
"Anh có hứng thú làm diễn viên với tôi không?" Sau bữa tối, Lâm Trà hỏi Thẩm Túy.
Gần đây cô nhận đóng một bộ phim, trong đó nam thứ là một người cực kì đẹp trai, nhưng hôm qua diễn viên đó "sập nhà vì bị phát hiện nghiện ma túy, lại sắp khởi động máy rồi nhưng đạo diễn vẫn chưa kiếm được người thay.
Thẩm Túy nhìn thoáng qua quyển tiểu thuyết đó, lạnh giọng nói: "Không có hứng thú."
"Có thể sau khi làm diễn viên, anh sẽ không quá để ý đến vấn đề triết học giả dối hoặc tính chân thật của thế giới này nữa thì sao?Lâm Trà nâng cằm, nghiêm túc suy nghĩ nói: "Dù nhân vật là giả, nhưng khi anh diễn nhập tâm rồi thì bọn họ cũng sẽ trở nên chân thật. "
"Bọn họ ở đây, chính là cô ở một thế giới khác."...
Thẩm Túy bị thuyết phục. Đôi mắt của Lâm Trà sáng rực nghiêm túc nhìn anh, trong đó lóe lên ánh sao rực rỡ.
Đối mặt với ánh mắt đẹp như thế, anh rất khó từ chối.
Sau đó, Thẩm Túy đến đoàn làm phim, thông qua buổi casting thành công.
Vai diễn của anh là một nam minh tinh không có nhiều cảnh diễn, lại nổi tiếng, yêu cầu duy nhất của đạo diễn đối với vai này là đẹp trai.
Thẩm Túy hoàn toàn phù hợp với vai diễn này.
Về phần diễn xuất, dù sao thì cảnh diễn không có nhiều, nên vẫn tập được.
Độ khó duy nhất của nhân vật này là khi đối mặt với nữ chính, diễn được nét tình cảm thầm kín, hai người có một người yêu đối phương, mãi cho đến khi nam minh tinh qua đời, nữ chính vẫn không hay biết chuyện này.
Ban đầu, đạo diễn có chút lo lắng, Thẩm Túy đẹp trai như thế thì chắc là không có kinh nghiệm thâm mến ai, sợ anh diễn không ra cảm giác thâm mến chua xót này, nhưng khi Lâm Trà đứng trước mặt Thẩm Túy, đối diễn với anh, đạo diễn cảm thấy như thế là đủ rồi. Diễn viên giỏi, có thể đưa được đối thủ của mình vào trong phim.
Lâm Trà chính là một trong số đó, từ nhỏ cô đã bắt đầu diễn xuất, đóng phim như là một phần của cơ thể cô.
Trong nháy mắt, đạo diễn hô "action, Lâm Trà đã nhập vai. Thiếu nữ ngây thở hồn nhiên, nắm tay nam minh tỉnh đi trên đường ray tàu hỏa, tuyết đầu mùa phủ đầy trời đêm.
Cô cười rạng rỡ như ánh ban mai, là đóa hoa đẹp nhất mùa đông.
Không ai không rung động.
Cũng vào lúc đó, Thẩm Túy ngửi được mùi thơm thanh mát vươn trên tóc cô gái, như làn gió xuân ấm áp trong mùa đông, không kịp phòng bị cô đến gần, phả ra hương thơm ngọt ngào trên người thiếu nữ.
Yết hầu Thẩm Túy lên xuống, cô họng khô khốc, cảm giác rằng đột nhiên thế giới... trở nên tươi mới.
Có lần đầu tiên, thì sẽ có lân thứ hai.
Có phải diễn xuất dều thú vị như thế này không nhỉ? Thẩm Túy không rõ, nhưng diễn chung với Lâm Trà, ngược lại có chút ý tứ. Bọn họ diễn vai cặp tình nhân gặp lại sau nhiều năm. Diễn vai đối thủ một mất một còn thưởng thức lẫn nhau trên chiến trường nhưng mãi mãi không thể ở bên nhau. Cũng diễn vai thiên kim nhà giàu và con trai quản gia nghèo túng, bởi vì dòng dõi nên không đến được với nhau,...
Diễn rất nhiều vai, nên đối với diễn xuất Thẩm Túy cũng đã dần quen.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT