Sau hai tiếng kêu sợ hãi, Triệu Viện Viện và Trần Di một người vội vàng che thân trần trụi sắp rơi ra ngoài, người còn lại che váy hở hang, sắc mặt cả hai đều tái nhợt.

[!!]

[Thảm đỏ vừa mới bắt đầu mà tôi nhìn thấy cái gì thế]

[Triệu Viện Viện và Trần Di đều lộ hết á, lúc nãy tôi thấy hết rồi!]

[Mẹ ơi, đây là tai nạn thảm đỏ phải không? Tôi cảm thấy lát nữa hai người này có thể lên trang nhất]

[Tôi thấy là họ cố ý giãm lên làn váy Phương Nguyệt Dao, sau đó mới ngã sấp xuống như vậy!]

[Tôi cũng đã xem buổi phát sóng trực tiếp và nó trông như thế này! Thế là hai người là muốn hãm hại Dao Dao lộ hàng nhưng kết quả trộm gà không được còn mất nắm gạo đúng không?]

[Cũng may Phương Nguyệt Dao phản ứng nhanh, nếu thật sự bị giẫm lên váy làm lộ hết thì khổ lắm]

[Triệu Viện Viện và Trần Di đang làm cái quái gì vậy, hãm hại nữ minh tinh khác như vậy thì tệ quá rồi]...

Triệu Viện Viện và Trần Di nhìn không thấy bình luận truyền hình trực tiếp đêm Tinh Quang, nhưng giọng điệu các phóng viên truyền thông xung quanh chỉ trỏ đã làm cho các cô vạn phần khó xử.

Trên thảm đỏ, người đại diện và trợ lý của các cô lại không thể tới nên hai người chỉ có thể lúng túng che phần mới lộ ra, vượt qua Phương Nguyệt Dao vội vã đi đến hội trường.

Khi đi ngang qua tấm biển quảng cáo cực lớn cuối thảm đỏ và MC Trần Tiện Tri, các cô không dám dừng lại, không chụp ảnh cũng không để lại chữ ký mà vội vàng rời đi.

Với tư cách là người chủ trì đêm Tinh Quang lần này, Trần Tiện Tri cũng coi như hai người này không tồn tại, lập tức giới thiệu Phương Nguyệt Dao để dời đi sự chú ý của mọi người.

Camera trực tiếp tại hiện trường cũng nhắm vào Phương Nguyệt Dao để khán giả trong phòng trực tiếp quên đi sự cố này.

Chỉ là chuyện đã xảy ra nhất định là không thể quên được.

[Vừa rồi Dao Dao thật bình tĩnh! Đẹp quá!]

[Chắc mình đi thảm đỏ nhiều quá nên biết sẽ có người dùng chiêu rác rưởi này!]

[Dao Dao cố lên nha! Chờ mong ra mắt!]

[Dao Dao là tuyệt nhất! nhất định bán chạy]...

Toàn bộ quá trình ống kính nhắm ngay Phương Nguyệt Dao, hoàn toàn xem nhẹ Lâm Sở Nhu sau Triệu Viện Viện và Trần Di.

Dù sao, vừa mới xảy ra sự cố thảm đỏ lớn như vậy mà Phương Nguyệt Dao lại giải quyết nguy cơ lần này một cách hoàn mỹ, đương nhiên mọi người càng muốn nhìn cô. Về phần lúc sau Lâm Sở Nhu xuất hiện xinh đẹp bao nhiêu, ăn mặc xa hoa cao cấp bao nhiêu thì khán giả đều không có hứng thú.

Trong lòng Lâm Sở Nhu thầm hận: đừng nói là ống kính truyền hình trực tiếp không quay về cô ta mà ngay cả phóng viên truyền thông và fan tại hiện trường đều theo dõi Phương Nguyệt Dao.

Cô ta giống như biến thành một ngôi sao tuyến mười tám không ai hỏi thăm, nhàm chán và thê thảm đi hết thảm đỏ....

Trong phòng chờ, Lâm Trà nhìn hệ thống phát hiện Phương Nguyệt Dao giải quyết chuyện này hoàn mỹ, thở phào nhẹ nhõm.

[Không hổ là Dao Dao! Thật tuyệt!]

Có khách quý ăn dưa say sưa nghe Lâm Trà ăn dưa, thuận tiện chia sẻ tin tức cho quần chúng ăn dưa đáng thương không ăn được, ví dụ như Chương Thiếu Đẳng, ví dụ như Triệu Tân Nam.

Tuy rằng không thấy hình ảnh Phương Nguyệt Dao làm Triệu Viện Viện và Trần Di vấp ngã ở hiện trường, nhưng vừa nghĩ tới Phương Nguyệt Dao thành công phản kích thì trong lòng mọi người thầm sảng khoái. Sau đó, ánh mắt mọi người lại sâu kín nhìn về phía Chương Thiếu Đằng.

Nhất là đạo diễn Phùng, vỗ vỗ bả vai Chương Thiếu Đằng: "Một bộ phim nghệ thuật, phác thảo mấy chục nhân vật, từ nam chính đến nữ chính và cả hai vai phụ nhỏ mà không có một người sạch sẽ! Đạo diễn Chương, anh chọn người kiểu gì thế?"

Chương Thiếu Đằng lau mồ hôi lạnh, cổ họng lăn lộn nuốt nước miếng.

Tình huống hiện tại càng củng cố quyết tâm mời Lâm Trà vào đoàn làm phim của ông ta.

Hiện giờ phẩm hạnh nghệ sĩ trong giới cũng quá kém!

Tâm trạng đạo diễn Phùng rất tốt. Dù sao vừa mới trao đổi thư với Trần Vân, ông ta có hi vọng mời Lâm Trà làm khách mời cho bộ phim hài khoa học viễn tưởng của mình, đồng thời còn được ăn dưa.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play