"Yên tâm" Lâm Sở Nhu không lưu tình cắt ngang lời Lâm Chiêu Dật: "Em chỉ đi thảm đỏ thôi em sẽ không liên quan gì đến cô ấy."

Qua gương trang điểm, Lâm Chiêu Dật cũng thấy rõ biểu cảm của Lâm Sở Nhu. Có thể vì gần đây nhân khí của cô không tốt nên hơi tức giận, lúc nói đến Lâm Trà cũng không kiêu hãnh và khoa trương như trước nữa mà kiềm chế rất nhiều.

Lâm Chiêu Dật lắc đầu, anh đã nói với cô những gì cần nói. Chỉ cần Lâm Sở Nhu nghe lời của anh, hẳn là buổi tối sẽ không gây ra chuyện gì.

Mà Lâm Sở Nhu đưa mắt nhìn Lâm Chiêu Dật đi xa mới thoải mái mở lòng bàn tay đang nắm chặt ra, lòng bàn tay đã bị móng tay cứa đỏ bừng.

Lâm Sở Nhu hít sâu để bình tĩnh lại mọi sự bất mãn và oán giận trong lòng.

Mục tiêu tối nay của cô không phải Lâm Trà mà là Bùi Hồng Vân.

Cô cẩn thạn nhớ lại những quý nhân xuất hiện trong mộng, lại phát hiện phần lớn bọn họ đã đứng về phía Lục Yên Yên và Lâm Trà, và sẽ không đến bên cạnh mình nữa.

Hạ Vân Tề, Thẩm Túy... đều là những người giúp đỡ cô ta rất nhiều ở trong mộng: Hạ Vân Tề cho cô hậu phương hào môn kiên cố, Thẩm Túy đưa cô vào giới điện ảnh sân khấu và cuối cùng trở thành ảnh hậu... Mà hôm nay hai người này, một người thành vị hôn phu của Lục Yên Yên, một người xào CP với Lâm Trà ở trên internet, thậm chí còn hợp tác với nhau nhiều lần.

Lâm Sở Nhu biết từ hai người này

Đã không có khả năng ra tay.

Tuy nhiên, còn có một cơ hội khác để thăng tiến trong giấc mơ - - Bùi Hồng Vân.

Bùi Hồng Vân cũng là ảnh đế, tuy hơi lớn tuổi nhưng anh ta tự chăm sóc dung nhan rất tốt. Năm anh ta 36 tuổi, anh ta nhận một bộ phim nghệ thuật và giành được cúp ảnh đế tam kim, ngay cả nữ chính không có tiếng tăm gì lúc ấy cũng nổi tiếng chỉ trong một đêm.

Lâm Sở Nhu trong mộng không nhận bộ phim đó bởi vì trong bộ phim nghệ thuật đó... có không ít cảnh khỏa thân, vì vậy mà cô ta bỏ cuộc.

Nhưng lần này, cô ta sẽ không bỏ cuộc.

Nhất định cô ta phải trở thành nữ chính của bộ phim đó, một lần nữa đi lên đỉnh cao!

*

Đêm Tinh Quang, muôn người mong chờ.

Mùa đông khắc nghiệt nhưng cũng không thể ngăn cản bước chân chờ đợi của các fan và phóng viên. Thảm đỏ còn chưa bắt đầu mà bên ngoài quảng trường đêm Tinh Quang đã chật như nêm cối, vô số đèn hiệu và ánh đèn tiếp viện hội tụ cùng một chỗ, hợp thành một dải ngân hà rực rỡ.

Mà phòng chờ của hội trường cũng náo nhiệt như vậy.

Các khách quý tham gia hoạt động đều ở phòng chờ chờ, để khách không bị nhàm chán, ban tổ chức đã chuẩn bị nhiều hoạt động trong phòng chờ, ngoài phòng thay đồ cần thiết còn có thể chơi mạt chược, bãy rập, đoán mệnh, còn có máy ném rổ.

Bốn người Triệu Tân Nam, Chương Thiếu Đằng, đạo diễn Phùng, đạo diễn Du đã tới, vì buồn chán nên bốn người chỉ mở bàn mạt chược để giải trí trong khi chờ đợi những vị khách khác.

"Nghe nói bộ phim mới của đạo diễn Chương sắp khởi quay? Anh ta lại nhận được đầu tư từ Thiên Dự? Ghê phết!" Đạo diễn Phùng ném một ống bốn, giọng điệu nghe có vẻ lãnh đạm, nhưng vẻ mặt lại có chút chua chát.

"Đâu có đâu có, tôi còn kém đạo diễn Phùng chán, « Họa Cốt » còn chưa ra mắt mà anh cũng đã chuẩn bị cho bộ phim tiếp theo rồi!"

Đạo diễn Chương tự nhủ mình không thể lấy đủ hai món, anh liếc chúng và nói: "Vô dụng thôi, vứt chúng đi."

"Đạo diễn Triệu không phải cũng vậy sao?"

Đạo diễn Phùng lại nói: " Nước mắt thiên sứ thành công như vậy lại bán quyền phát sóng cho hai đài truyên hình. Không muốn nghỉ ngơi mà phải đi quay phim mới à?"

"Chúng ta còn trẻ hãy kiếm nhiều tiền hơn nhé!" Triệu Tân Nam vui vẻ nói: "Phim truyền hình không bằng điện ảnh của các anh, tôi phải quay nhiều một chút mới đủ kiếm tiền mua quan tài"

Đạo diễn Du nhìn chằm chằm bài, luôn cảm thấy ba người trước mặt này nhìn như đánh bài nhưng hình như trong lời nói có hàm ý. Nhưng ông nghe không hiểu nên chuyên tâm cầm bài, cầu một cái hồ.

"Bảy ống? Bài xấu thết" Đạo diễn Phùng tức giận vứt bỏ bảy ống trong tay.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play