Thẩm Túy nhún nhún vai: "Hai ngày trước nghe dì nói em quá rảnh rỗi, định đăng ký cho em thi Tiếng Anh, vậy thì đọc thử những quyển sách này đi, rất bổ ích"
Điên à?
Kim Đậu Đậu nghe như sét đánh ngang tai, cô tưởng rằng mẹ cô chỉ nói đùa mà thôi?
Buổi tiệc sinh nhật tốt đẹp của cô giờ phút này đã tan thành mây khói!
Kim Đậu Đậu cảm thấy cô cần phải tránh xa Thẩm Túy một chút, nếu còn tiếp tục ở gần người anh họ này chắc cô sẽ điên lên mất!
Kim Đậu Đậu nở nụ cười gượng gạo, xách váy chạy đi tìm trưởng bối khác xin quà.
Kim Đậu Đậu đi rồi, Lục Yên Yên đứng bên cạnh Thẩm Túy tán gấu.
"Nghe Tôn Thiên Thiên nói, tuần trước lúc ở tầng hầm, Lâm Trà xém chút nữa đã bị Cao Tuấn Dật quấy rối, không biết là ai đã cứu cô ấy nhỉ?"
"Lúc đó anh còn nói muốn xuống xe lấy đồ, rõ ràng anh biết Cao Tuấn Dật nghe được tiếng lòng của Lâm Trà thì sẽ không buông tha cho cô ấy, vậy nên mới cố ý tìm cớ để xuống tầng hầm!"
Lục Yên Yên cảm thấy mắt nhìn người của mình rất chuẩn, cô nhìn thấy Thẩm Túy rõ ràng là có tình cảm với Lâm Trà.
Thế nhưng không biết tại sao gần đây Thẩm Túy lại chủ động xa lánh Lâm Trà, thái độ cũng trở nên xa cách, giữa hai người dường như đã xảy ra chuyện gì đó.
Lúc này Lâm Trà vẫn chưa tới, Thẩm Túy và Lục Yên Yên đứng ở ban công tầng hai, ngắm nhìn những tia nắng cuối cùng của buổi hoàng hôn bao phủ lấy trang viên.
Thẩm Túy nhẹ nhàng vuốt ve ly champagne trong tay, nhìn những bọt khí bám vào vách ly thủy tinh đang chậm rãi bay lên, nổ tung và cuối cùng là biến mất hoàn toàn.
Một hồi lâu sau, Thẩm Túy mới nói: "Tôi đã làm tổn thương cô ấy."
"Ai?" Lục Yên Yên sửng sốt, sau đó mới ý thức được người Thẩm Túy đang nhắc tới chính là Lâm Trà. "Lần trước bỏ đi mà không nói một lời, là lỗi của tôi, là tôi đã phụ lòng cô ấy." Thẩm Túy chậm rãi nói.
Lúc đó Thẩm Túy bị buộc phải trở lại thế giới hiện thực của mình.
Hôm đó là sinh nhật Lâm Trà, Thẩm Túy vốn định tỏ tình với cô, nhưng anh còn chưa kịp nói gì thì đã bị ép rời đi. Cho đến hôm nay Thẩm Túy vẫn không biết rốt cuộc Lâm Trà đã trải qua một đêm đó như thế nào?
Lâm Trà phải trở về, đây là kết quả mà anh đã xác định được, nhưng hiện tại Lâm Trà vẫn không thích anh, hơn nữa còn quên hết mọi chuyện trong quá khứ, nếu như tình cảm vẫn chưa bắt đầu, vậy thì chấm dứt nó ngay từ đầu sẽ tốt hơn.
Những ký ức kia chỉ cần anh nhớ là đủ rồi. Cứ bình thường như thế này, chờ Lâm Trà trở lại thế giới hiện thực sẽ không khổ sở nữa.
Lục Yên Yên có thể nhìn ra được Thẩm Túy đang che giấu rất nhiều chuyện, nhưng nếu như anh đã không muốn nói thì cô cũng không tiện hỏi nhiều: "Những điều nên nói tôi cũng đã nói hết rồi, đến lúc đó anh đừng hối hận là được!"
*
Bảy giờ, tiệc sinh nhật bắt đầu, cũng đã có khá nhiều người đến.
Đa số đều là bạn bè của Kim Đậu Đậu ở trong nước, còn có một số ít là người trong giới hào môn, mọi người tụ tập lại trò chuyện với nhau, nào là thảo luận về các nhãn hiệu định chế cao cấp, túi xách kiểu mới, mỹ phẩm, trang sức...
Lúc Lâm Trà tới thì đã hơi muộn.
Cô vừa kết thúc một cảnh quay quảng cáo liền vội vàng chạy tới tiệc sinh nhật của Kim Đậu Đậu.
Quà cô tặng chính là truyện tranh BL mà cô sưu tầm được, trong đó có rất nhiều bộ đã ngừng xuất bản, không có trên thị trường, cô phải dựa vào hệ thống ăn dưa mới có thể tìm được.
"Chị Trà Trà! Chỉ có chị là hiểu em nhất!"
Kim Đậu Đậu ôm lấy những quyển truyện kia, nước mắt lưng tròng. Đều là sách, nhưng sao sách của Lâm Trà tặng và sách của Thẩm Túy tặng lại khác nhau như vậy chứ! Những vị khách còn lại cũng lục tục đến, Kim Đậu Đậu còn phải đi tiếp đón bạn bè, cô cất kỹ những quyển truyện kia, nói lời cảm ơn với Lâm Trà rồi rời đi.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT