Nhìn con mèo thứ sáu được nhận nuôi thành công, các khách quý thở phào nhẹ nhõm. Cũng may chỉ có hai con mèo bị nhận nuôi thất bại nên sau đó tổ tiết mục có thể tiếp tục mở kênh nhận nuôi rồi lại tìm người nhận nuôi, họ phải tìm người có lòng yêu thương thật nhiều đối với chúng.
"Phu nhân, sao lại đem mèo con về nhà vậy!"
Lúc các khách mời cùng Phương Nguyệt Dao Phương Nguyệt Hinh hàn huyên, một người phụ nữ mặc trang phục quản gia đi vào phòng khách.
Vừa tới gần sô pha bà ta đã ngửi thấy mùi trên người mèo nên bịt mũi nhíu mày nới: "Mang loại súc sinh này về nhà sẽ khiến lão gia không vui"
"Đây là phòng của chị tôi và anh rể, Văn tiên sinh cũng không phải mỗi tuần đều đến nên quản anh ta làm cái gì!"
Phương Nguyệt Dao không cam lòng nói: "Ở nhà mình muốn nuôi một hai con thú cưng cũng không được sao!"
Phương Nguyệt Hinh kéo ống tay áo Phương Nguyệt Dao, cô ấy bất đắc dĩ lắc đầu, nhưng Phương Nguyệt Dao không phải người có cam chịu, bị bắt nạt nên không chút do dự oán hận nói.
Quản gia không để hai người vào mắt, trong ánh mắt mang theo chút khinh miệt: "Quả nhiên là từ nông thôn tới, thật sự không hiểu chuyện gì cả!"
Quản gia nhìn Phương Nguyệt Hinh đang con mèo đen nhỏ trong lòng, lông mày nhíu càng sâu: "Loại bẩn thỉu như chó mèo cũng không biết trên người có mấy thứ vi khuẩn bọ chét không nữa
Chu Trạch Hủ hỏi Lục Yên Yên: "Một quản gia mà có thể không lễ phép như vậy à!"
Chu Trạch Hủ từng tới trang viên của nhà họ Giang và biệt thự của Tôn Thiên Thiên nên đã gặp qua không ít quản gia.
Trong ấn tượng của hắn thì quản gia thuộc về nhóm nhân viên phục vụ nên phần lớn đều khiêm tốn lễ độ. Hôm nay cũng là lần đầu tiên hắn gặp loại quản gia không lễ phép như vậy, cảm giác bà ta mới là chủ nhân của căn phòng này còn Phương Nguyệt Hinh như một người ở nhờ.
"Bà ta là quản gia của nhà họ Văn đã được mười mấy năm, loại quản gia này gần như là chủ nhân trong nhà nên sẽ có sự hống hách nhất định."
Lục Yên Yên biết không ít chuyện hào môn nên luôn có thể dùng từ ngữ nhẹ nhàng mà nói ra:
"Nhà họ Văn là hàng ngũ hào môn ở Hải thị, hơn nữa trưởng tôn hoặc trưởng nữ trong nhà đều theo chính trị còn các anh em khác theo thương nhân. Bởi vậy nhà họ Văn vô cùng quan tâm chuyện lý lịch trong sạch của gia đình nên quy củ cũng rất nhiều."
"Nhà họ Văn cũng cho con cháu nhà mình xem xét đối tượng cưới hỏi từ sớm, đối tượng kết hôn của đại thiếu gia của nhà họ Văn là tiểu thư xuất thân từ nhà có dòng dõi học thức lâu đời, cha cô ấy là một giáo sư đại học; còn đối tượng của thiếu gia Văn Nhất hình như là... Con gái út của nhà họ Mục, nhà bọn họ làm ăn kinh doanh nên quan hệ với nhà họ Văn cũng rất tốt."
Chỉ là về sau thiếu gia Văn Nhất quen biết Phương Nguyệt Hinh rồi tiến đến mối quan hệ yêu đương với cô ấy.
Dưa này là lúc trước Lục Yên Yên tham gia hôn lễ của Văn Hiên Minh và Phương Nguyệt Hinh gặm được.
Cũng chính vì chuyện này nên đám hỏi của nhà họ Mục với nhà họ Văn thất bại, hai nhà nảy sinh không ít mâu thuẫn. Ngược lại là con út của nhà họ Mục lại rất ngoan, không có phản ứng gì, khả năng ngay từ ngày đầu cô ấy cùng không đồng ý hôn sự này.
Một bên là tiểu thư được sinh ra trong hào môn còn một bên là Phương Nguyệt Hinh trong gia đình bình thường nên tất nhiên trong lòng Văn lão gia sẽ không muốn mối hôn sự này, không chỉ vậy mà ngay cả quản gia trong nhà cũng không coi trọng Phương Nguyệt Hinh.
"Dao Dao, hay là con mèo này... Thôi em mang đi đi..."
Phương Nguyệt Hinh cũng có chút d.a.o động.
Phương Nguyệt Dao tương đối khó chịu: "Chị thích thì nuôi đi, sao phải quan tâm người khác làm cái gì! Nếu ngay cả chút tự do này anh rể cũng không cho chị vậy anh ta cũng không xứng làm chồng của chị đâu!"
Phương Nguyệt Hinh vội vàng nói:
"Không phải bởi vì anh rể của em... Chỉ là anh Hiên Minh còn đang nằm bệnh viện nên mỗi ngày chị đều phải tới bệnh viện thăm anh ấy, nếu như trong nhà nuôi mèo rồi lây bệnh gì truyền nhiễm cho anh ấy thì không tốt."
"Chị"
Phương Nguyệt Dao chỉ tiếc rèn sắt không thành thép: "Chị có thể vì chính mình suy nghĩ một chút hay không!"
Phương Nguyệt Dao chua xót cười cười nhưng cũng không nói tiếp.
Bên ngoài lại truyền đến tiếng bước chân, quản gia Lưu ý thức được cái gì đó nên lập tức tiến lên để đón lão gia nhà họ Văn vào.
Lão gia nhà họ Văn già rồi mới có con, ba mươi tám tuổi mới sinh được người con đầu tiên là Văn Hồng Quang, bốn mươi ba tuổi mới có Văn Hiên Minh nên bây giờ đã là bảy mươi tuổi, tóc cũng là màu hoa râm.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT