Chu Ngạn Khai ở một bên nhìn đám thân thích này nhận người thân, sắc mặt một hồi đã chuyển thành trắng bạch, một hồi lại biến thành sắc xanh.

Lâm Nhược mời tới hơn năm mươi họ hàng thân thích!

Vậy mà đều là diễn viên!

Ngay cả thân thích cũng là giả... Vậy bản thân cô ta làm sao có thể thật sự là phú nhị đại Hồng Kông!

Tiền Vũ Hằng cũng không ý thức được điểm ấy nên vẫn che chở cho Lâm Nhược.

Chu Ngạn Khai nhớ tới mấy trăm vạn mình theo đuổi Lâm Nhược kia, sắc mặt càng thêm khó xử, sau đó anh ta giống như bị điên mà xông lên phía trước.

"Lâm Nhược! Cô trả lại tiền cho tôi! Đó là tiền mồ hôi nước mắt của tôi! Cô trả lại cho tôi!"

Lâm Nhược sợ tới mức núp ở phía sau Tiền Vũ Hằng: "Ông xã, người này điên rồi sao, hắn nói bậy bạ gì đó, nhà của em có tiền như vậy làm sao có thể lấy tiền của hắn!"

Tiền Vũ Hằng rất đồng ý.

Mắt thường nhìn vào có thể thấy hơn năm mươi người họ hàng thân thích của Lâm Nhược ở đây ai ai cũng rất có tiền, ngay cả chú của cô ta cũng bỏ ra hơn một trăm vạn nên sao Lâm Nhược có thể mời hơn năm mươi diễn viên đến lừa gạt anh ta chứ?

Tiền Vũ Hằng lúc này ra dáng một bạn trai mà ngăn cản Chu Ngạn Khai

"Lúc thì nói Nhược Nhược là vợ của mình, lúc lại biến thành chủ nợ đòi nợ, miệng toàn là lời nói dối, rốt cuộc anh muốn làm gì!"

"Tôi chỉ là muốn đòi lại tiền của mình! Anh tránh ra cho tôi!"

"Tôi thấy anh là muốn lừa tiền đúng không! Tên béo lùn ở đâu chui ra không biết, mau cút đi!"

Hai người lôi lôi kéo kéo, anh một đ.ấ.m tôi một đá cuối cùng thành đánh nhau. Hai người đánh tới mức xám mặt xám mũi, không biết trời đất trăng sao, cả hai lăn từ sân khấu đến thảm cỏ rồi lại bò từ thảm cỏ lên đến trên sân khấu.

Lâm Nhược liên tục phát ra tiếng thét chói tai, mấy lần ngăn cản hai người nhưng chẳng qua cũng chỉ là làm bộ làm tịch, trong lòng cô ta chẳng những không ngại hai người đánh nhau mà thậm chí còn muốn bọn họ đánh ác liệt thêm một chút như vậy cô ta có thể thoát thân!

Ngay sau đó các khách mời đến hiện trường bắt đầu phát truyền hình trực tiếp, phòng khán giả bùng nổ, ai cũng muốn xem rõ ràng.

[Cho nên nói Chu Ngạn Khai muốn nhận nuôi mèo là giả, kỳ thật là muốn dựa vào khách mời hỗ trợ tìm được vợ mình, kết quả chị vợ lại đang chuẩn bị kết hôn, hiện tại hai nam đang tranh một nữ]

[Đây là tình tiết bắt gian gì thế? Sao lại bị tổ tiết mục bắt gặp!]

[Chờ một chút, các người không nghe được Chu Ngạn Khai cùng anh chồng này nói gì trong lúc đang đánh nhau sao? Chị gái này hoá ra không phải là phú bà gì cả mà chỉ là thứ đồ lừa đảo thôi!]

[Dựa vào kết hôn lừa tiền sao? Đậu má! Giỏi vậy sao]

[Ê, tôi biết cô ả này đấy! Lúc trước tôi từng tham gia hôn lễ của bạn thời tiểu học, khi đó cô ta là tân nương! Lúc ấy bạn học kia của tôi còn nói cái gì mà theo đuổi sắc đẹp hào môn thế gia, hoá ra tất cả đều là giả! Ha ha ha]...

Hôn lễ vốn đẹp đẽ lãng mạn cuối cùng trở nên loạn tùng phèo không ra cái giống gì.

Bạn bè thân thích của nhà trai ở hiện trường cuối cùng cũng nhìn ra chỗ không đúng nên đã vội vàng báo cảnh sát. Khi cảnh sát tới đã túm ba người đi.

Khi còng tay tròng vào cổ tay của Lâm Nhược, cô ta còn rất không phục mà gào lên: "Đây đâu phải lừa gạt đâu? Đây là do bọn họ cam tâm tình nguyện cho tôi tiêu tiền cơ mà]

Lúc này Tiên Vũ Hằng mới nhận ra được rằng mình đã bị Lâm Nhược lừa.

Nhớ tới lúc trước theo đuổi cô ta tốn mấy trăm vạn, còn có tiền tổ chức hôn lễ này, hai thứ cộng lại khiến Tiền Vũ Hằng tức giận không chỗ xả.

"Trả hết số tiền tôi cho cô đây, trả lại cho tôi!"

Lâm Nhược lơ đễnh nói: "Duy trì cuộc sống bạch phú mỹ thật không dễ dàng, số tiền kia tôi đã sớm tiêu hết rồi!"

Tiền Vũ Hằng cùng Chu Ngạn Khai nghe vậy thì hai mắt tối sầm, cảm giác thế giới đều ảm đạm theo.

Các khách mời xem một vở kịch hay rồi đưa mắt nhìn cảnh sát đè ép ba người rời khỏi hiện trường.

Không thể không nói rằng buổi ghi hình ngày hôm nay thật sự là rất phong phú!

Đạo diễn Du cũng cảm thấy tư liệu thực tế nhiều hơn rất nhiều!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play