Anh ta thật sự không nghĩ tới, có người sẽ thật sự lật xem quyển sổ tay thực tập sinh kia! Sách này do tổ chương trình biên soạn, đừng nói anh ta, ngay cả thực tập sinh cũng chưa ai xeml

Mấu chốt là... Tôn Thiên Thiên lấy đâu ra sổ tay thực tập sinh?

- Lục Yên Yên liếc xéo Tôn Thiên Thiên một cái, thấy tư thế ngồi của cô thanh thản, trên đùi để một cuốn sách tranh cơm trưa cho đại diện công ty quản lý của.

Lục Yên Yên: “..."

"Hình phạt như vậy... Chủ yếu là do sự kiện lần này bọn họ gây ra quá lớn!"

Việt Thức Lâm trầm giọng nói."Hiện tại trên Hot search đều là chuyện của trại huấn luyện chúng ta, chúng ta phải cho cư dân mạng một lời giải thích1"

"Chuyện này không phải rất tốt sao?"

Tôn Thiên Thiên nhún vai, ngón tay gõ nhẹ chầm chậm lên cuốn sách tranh cơm trưa, cộc cộc, từng chút từng chút, theo tiết tấu.

"Có những Hot search đó trên Weibo tạo đà miễn phí cho chương trình chúng ta, khi trận chung kết ngày mai được phát sóng, độ thu hút sẽ rất cao!"

"Loại chuyện tốt này, bộ phận tiếp thị của tổ tiết mục vui mừng còn không kịp đâu, Việt Thức Lâm, sao anh lại làm trái lại với độ thu hút?"

"Cho dù độ thu hút tăng cao, những người đó cũng đến xem trò hề của chúng ta!"

Việt Thức Lâm nghiến răng nghiến lợi.

"Bọn họ cũng không phải tới xem thi đấu!"

Tôn Thiên Thiên kinh ngạc mở to mắt.

"Hắc hồng cũng là hồng, anh không biết đạo lý này sao? Chỉ cần những thực tập sinh này biểu diễn tốt, thì có thể biến những anti fan đó thành fan của họ! Chỉ có những thực tập sinh tạm đạt yêu cầu mới lo lắng thôi đúng không?" Tôn Thiên Thiên nhìn về phía Diêu Mộc Dương, lại hỏi.

"Diêu Mộc Dương, cậu lo lắng những người đó đến xem trò hề của cậu sao?"

Diêu Mộc Dương hơi ngẩn ra, kiên định trả lời."Tôi không lo lắng!"

Ngữ khí của thiếu niên vang dội mạnh mẽ, mặc dù vừa mới bị ủy khuất, bây giờ vẫn làm bộ dáng như không có chuyện gì xảy ra.

"Cho nên, đây không phải giải quyết xong rồi sao?"

Tôn Thiên Thiên thả tay."Tôi thậm chí không biết, vì sao các người phải tổ chức loại hội nghị vô nghĩa như này, làm theo quy trình là ổn rồi, lãng phí thời gian!"

Việt Thức Lâm nhíu mày thành chữ Xuyên, trên mặt lúc xanh lúc trắng, rất khó coi.

Lúc nãy đã suýt thành công làm hai người đó rút lui, mấy đại diện công ty quản lý khác không có ý kiến gì, Tôn Thiên Thiên này xía vô làm cái gì?

Mười sáu tuổi đã phơi bày tình yêu, còn đánh nhau với thực tập sinh khác, gần như đã phế đi, Tôn Thiên Thiên còn muốn ký hợp đồng với Diêu Mộc Dương hay sao?

Nhưng không thể đem sự tình nháo lớn để cho những đại diện công ty quản lý khác nhìn ra manh mối, Việt Thức Lâm chỉ có thể tạm thời đồng ý hình phạt "Đánh dấu vi phạm nặng” Tôn Thiên Thiên đưa ra, cũng cắt bỏ cơ hội biểu hiện trước các đại diện công ty quản lý của Diêu Mộc Dương.

Đồng thời, Việt Thức Lâm đề xuất.

"Chuyện này gây ra không ít tin đồn trên internet, Diêu Mộc Dương và Từ Cẩn Ngôn nhất định phải phát sóng trực tiếp xin lỗi, cũng nói cho cư dân mạng, nguyên nhân hai người ẩu đả lẫn nhau."

"Chúng ta là chương trình hướng về fan, phải phụ trách với fan, không thể được giấu diếm!"

Lúc nói lời này, Lâm Trà rõ ràng nhìn thấy không ít thực tập sinh co rụt cổ lại, lộ ra vài phần rụt rè, nhất là Khâu Ứng Hoài, hầu kết lăn lộn trán đều chảy ra mồ hôi lạnh.

Từ Cẩn Ngôn đối với việc này không có dị nghị, thật ra lúc đánh nhau với Diêu Mộc Dương, cậu đã nói ra nguyên nhân vì sao không đội trời chung với Diêu Mộc Dương.

Nhưng Diêu Mộc Dương cắn môi, trầm mặc thật lâu. "Sao vậy?"

Việt Thức Lâm nhìn Diêu Mộc Dương, cười lạnh nói.

"Diêu Mộc Dương, cậu dám đánh người, lại không dám giải thích tại sao mình đánh người khác, cũng không dám xin lỗi với fan? Cậu đối xử với fan của cậu như vậy thì sao xứng đáng làm idol?"

Tôn Thiên Thiên cùng Lục Yên Yên cũng nghi hoặc nhìn về phía Diêu Mộc Dương.

Thông qua đoạn video kia, tất cả mọi người đều biết nguyên nhân hai người đánh nhau, Diêu Mộc Dương thành thật nói ra là tốt rồi, có cái gì phải trầm mặc?

Trừ phi...

Tôn Thiên Thiên cùng Lục Yên Yên chợt nghĩ đến cái gì, ánh mắt trong phút chốc thu hồi, chuyển hướng Lâm Trà.

Ngay sau đó, các cô liền nghe được tiếng lòng nhẹ nhàng của Lâm Trà.

[Diêu Mộc Dương đương nhiên không tiện nói!]

[Dù sao, Từ Cẩn Ngôn thật sự có chút tâm tư với Lâm Lâm, nhận được lợi ích của Việt Thức Lâm cho nên thừa nhận mình vì theo đuổi tình yêu mà đánh nhau với Diêu Mộc Dương. ]

[Nhưng Diêu Mộc Dương không phải! Cậu ấy ra tay... Là bởi vì Lâm Lâm là mẹ cậu ấy nha-]

[Dù là ai thấy có người mang ý xấu đùa giỡn với mẹ mình, đều sẽ nhịn không được ra tay sao! Đây không phải là bản năng của con người sao?]

Khách mời hiện trường:???

Trên đầu Tôn Thiên Thiên và Lục Yên Yên tràn đầy dấu chấm hỏi, Bao Văn Hãn và Chu Trí Tuệ đang nghiêm túc đứng đối diện cũng tràn đầy dấu chấm hỏi.

Lâm Lâm là mẹ của Diêu Mộc Dương???

Lâm Lâm còn trẻ như vậy, sinh ra một thằng con trai cường tráng như Diêu Mộc Dương sao?

Lâm Trà, cô đang đùa cái gì vậy!!!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play