Cao Tuấn Dật kinh hãi.

Cậu ta chưa bao giờ hoảng như vậy.

Ánh mắt trở nên mơ hồ quét tới quét lui trên hai viên thuốc kia.

"Cái này, cái này chỉ là vitamin bình thường mà thôi!"

Cao Tuấn Dật lấy cớ.

"Không phải!"

Giang Minh Khải đột nhiên nói.

"Tôi từng thấy loại thuốc nhỏ màu xanh này ở tiệm thuốc rồi, nhân viên thường đề cử loại thuốc này cho những người đàn ông bị liệt dương, không phải sao?"

"Cậu coi thứ này là vitamin? Cao Tuấn Dật, cậu không sợ uống vào sẽ xảy ra chuyện gì sao?"

Cao Tuấn Dật nghiến răng, không nói một lời.

Thuốc mê có thể nói là vitamin để lừa dối bọn họ.

Nhưng mấy thứ như viagra này... Cho dù Kim Đậu Đậu không biết, Giang Minh Khải và Thẩm Túy chắc chắn biết, là đàn ông, mặc dù chưa từng dùng qua cũng có khả năng do tò mò mà lên Baidu.

Đối mặt với chất vấn của Giang Minh Khải, sắc mặt Cao Tuấn Dật càng lúc càng tái nhợt, cậu ta phát hiện ánh mắt Kim Đậu Đậu hiện lên sự chán ghét.

Cậu ta cũng không biết nên giải thích như thế nào, chỉ có thể cúi đầu tránh ánh mắt của Kim Đậu Đậu.

Kim Đậu Đậu ném cả hai viên thuốc lên bàn ăn, ánh mắt trở nên trống rỗng.

Cô đột nhiên cảm thấy thật nhàm chán, cũng mất sức lực chất vấn Cao Tuấn Dật.

Có gì để hỏi đâu, sự thật đã bày ra trước mắt rồi.

"Cao Tuấn Dật, cứ như vậy đi." "Sau này, đừng liên lạc riêng với tôi nữa, tôi cũng sẽ không thích anh nữa."

*

Một bữa trưa kết thúc.

Không chỉ thức ăn ngon, dưa cũng ăn cực kì no.

Ngoại trừ Kim Đậu Đậu thất thần, trừ việc cô khổ sở vì bản thân thích một nghệ sĩ làm nhiều việc xấu thì còn lại tâm tình của mọi người khá tốt.

Lục Yên Yên tùy tiện ôm vai Kim Đậu Đậu.

"Minh tinh trong giới giải trí nhiều như vậy, người này không được thì đổi người khác! Cần gì phải vì một kẻ cặn bã mà khổ sở? Không đáng!"

"Thích người khác, nếu lại gặp phải tên cặn bã, nhà đối phương sập tiếp thì sao?"

Kim Đậu Đậu hỏi.

"Chuyện này..." Lục Yên Yên nhất thời nghẹn lời. Dù sao gân đây cô trải qua rất nhiều sự kiện sụp nhà, rất khó cam đoan cái gì.

[Vậy học theo Liễu Linh Nhi đi!]

Tiếng lòng Lâm Trà vang lên, giọng điệu hăng hái bừng bừng.

[Gần đây cô ấy không yêu đàn ông nữa, chuyển sang thích nam minh tinh... Hơn nữa, còn là gặp ai cũng yêu!]

[Danh ngôn chí lý của cô ấy là - chỉ cần tôi đổi nhà đủ nhanh, nhà sập sẽ không đuổi kịp tôi]

[Ðu idol mà, quan trọng là vui vẻ, minh tinh làm mình không vui thì theo đuổi làm gì!]

Kim Đậu Đậu bối rối.

Không phải nên nghiêm túc khi theo đuổi một idol sao, thấy người nào yêu người đó thực sự ổn sao?

Tiếp theo cô ấy lại lắc đầu.

"Không được, tôi là người nặng tình, tôi không làm giống như Linh Nhi được."

"Nhưng sau này tôi có thể hâm mộ những idol không sập nhà" Kim Đậu Đậu kiên định nói;"Như vậy sẽ không khổ sở nữa!"

"Em có thể chọn hâm mộ anh họ em."

Lục Yên Yên đề nghị.

Kim Đậu Đậu nháy mắt hoảng sợ.

"Chị tha cho em đi, em còn muốn sống lâu thêm một chút nữa!"

Lục Yên Yên cười khanh khách.

Bỗng nhiên, điện thoại của Kim Đậu Đậu vang lên, người gọi đến là Cao Tuấn Dật.

Lục Yên Yên nhướng mày, thấy Kim Đậu Đậu chỉ cúp điện thoại, không làm thêm chuyện dư thừa gì.

"Phía Cao Tuấn Dật, em định xử lý thế nào?" Lục Yên Yên đột nhiên hỏi.

Kim Đậu Đậu yên lặng một lúc, dường như đang suy nghĩ điều gì đó, cuối cùng cô nhìn về phía Lục Yên Yên, kiên định nói.

"Chị Yên Yên, em định phơi bày hắn ta"

"Lần này hắn còn dám mang theo thuốc mê, ai biết lúc hắn liên lạc riêng với fan có dùng đồ tương tự hay không? Ít nhất em muốn phơi bày hành động của hắn ra ánh sáng, không thể để có thêm nhiều người chịu thương tổn nữa!"

"Được."

Lục Yên Yên vui mừng vuốt tóc Kim Đậu Đậu

"Cần gì thì tới tìm chị, lúc nào cũng được."

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play