Lâm Trà nghe thấy câu hỏi của Lục Yên Yên, suy nghĩ bay xa.
[Dù sao, Kim đại tiểu thư từ nhỏ đã được nhiều gia sư nổi tiếng dạy kèm cho, hiếm khi đến trường học, lên đại học lại ra nước ngoài học, cho nên cô ấy đặc biệt thích hình tượng học bá đẹp trai trong tiểu thuyết ngôn tình lãng mạn! Đây cũng được xem là một loại tình cảm-]
[Cao Tuấn Dật vẫn luôn quảng bá hình tượng "học bá đẹp trai, vì thế mà Kim Đậu Đậu liền xem cậu ta như nhân vật yêu thích trong sách - cho nên, yêu ai yêu cả đường đi, càng ngày càng thích Cao Tuấn Dật]
Thích hình tượng học bá đẹp trai trong trường sao?
Lục Yên Yên nhíu mày, trước đây cô cũng đã từng đọc tiểu thuyết, cũng thích nhân vật trong sách, nhưng cô thực sự không có mấy ý nghĩ này như Kim Đậu Đậu.
Dù sa học bá đẹp trai mà cô biết năm đó là anh trai Lục Ngôn Triệt của cô. Cô chính là em gái chuyên môn bị các nữ sinh trong trường nhờ tặng thư tình cho người anh đẹp trai trong tiểu thuyết ngôn tình đó, khuôn mặt được các nữ sinh thích kia, ngày nào cô cũng nhìn, có đẹp trai hơn nữa cũng miễn dịch rồi.
Nhưng Kim Đậu Đậu thì khác.
Cô ấy nhìn về phía Cao Tuấn Dật, vẻ mặt rung động.
Ðu idol, không phải là theo đuổi giấc mơ mình thích sao?
Kim Đậu Đậu cảm thấy cô thích chính là phương diện học bá đẹp trai này của Cao Tuấn Dật, về phần phương diện tình cảm của cậu ta, đàn ông mà, phải có nhu cầu sinh lý đúng chứ...
Cô chỉ là thích học bá Cao Tuấn Dật, vậy là đủ rồi, cô cũng không có ý định can thiệp vào cuộc sống riêng...
Nghĩ như vậy, Kim Đậu Đậu đột nhiên cảm thấy nhẹ nhõm hơn, nhìn Cao Tuấn Dật lại cảm thấy thuận mắt. Nhưng một giây sau, tiếng lòng vang dội của Lâm Trà lại vang lên.
[Tuy nhiên, hình tượng học bá đẹp trai này của Cao Tuấn Dật cũng giả tạo ghê! Cậu ta chưa học tới trung học phổ thông, nghĩ sao lại dám xây dựng hình tượng "học bá đẹp trai" cho bản thân vậy?]
Kim Đậu Đậu:???
Dật Dật chưa học tới phổ thông?
Sao có thể?
Cô đã đọc tiểu sử của Cao Tuấn Dật rồi, Dật Dật rõ ràng đã tốt nghiệp đại học chính quy...
[À, mua bằng cấp! Chẳng trách]
Trong lòng Lâm Trà cảm thấy kinh ngạc, sau đó không nhịn được cười lớn.
[Tôi biết ngay mà, người đã học phổ thông rồi sao có thể nói ra được câu "Tôi khá là giỏi toán, năm đó tôi và thầy của tôi cùng nhau làm một dự án, suýt chút nữa là nhận được giải Nobel toán học rồi-"]
[Ha ha ha ha, ngay cả Nobel cũng không biết ông đã thiết lập giải thưởng cho toán học khi nào-]
"Phụt"
Đạo diễn Ngụy không nhịn được, suýt nữa là phun ra ngụm trà vừa mới hớp, ho khan liên hồi.
Cứu với! Thật sự là hình tượng "Học bá” sao? Đây không phải hình tượng "ngu ngốc" à?
Đạo diễn Ngụy cảm thấy, ngay cả cô cũng không thể viết ra được một nhân vật ngu xuẩn như vậy!
[A, mới chỉ có giải Nobel toán học này thôi, vẫn chưa tính mấy cái sau nữa. ]
[Gần đây Cao Tuấn Dật có viết một ca khúc, lời bài hát bên trong thậm chí còn có câu "Cảm ơn tình yêu của bạn dành cho tôi, đ.â.m thủng thành tế bào của tôi, truyền vào trong lòng của tôi-]
[Bài hát cũng không tệ lắm, nhưng lời bài hát này - ha ha Cao Tuấn Dật là người thật sao? Lời bài hát này quá kỳ quặc rồi!] Kim Đậu Đậu nghe được lời bài hát, miệng không tự chủ được khe khẽ ngâm nga giai điệu. Cô nhớ bài hát này, lúc trước nghe Dật Dật ngâm nga vài câu, rõ ràng rất êm tai!
Thẩm Túy vỗ gáy Kim Đậu Đậu.
"Em tỉnh táo một chút đi! Tế bào động vật lấy đâu ra thành tế bào?"
Kim Đậu Đậu ăn đau, tay xoa gáy:!
Cô thật sự quên mất kiến thức này!
Kim Đậu Đậu xấu hổ cúi đầu, những kiến thức đã học qua, trả lại cho thầy cô hết sạch rồi.
*
Cao Tuấn Dật nhìn quanh bàn ăn, cảm giác ánh mắt mọi người nhìn mình càng thêm kỳ quái, lúc trước là xem thường, bây giờ còn có chế nhạo.
Cảm giác bất an này làm lòng cậu ta cảm thấy thấp thỏm hơn, chỉ ước có thể thoát khỏi chỗ này ngay bây giờ.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT