Giang Minh Khải đứng dậy, phủi bụi không tồn tại trên người: "Tôi đi thử vai trước đây. chậc chậc chậc... Ai có thể nghĩ đến, lần đầu tiên trong đời tôi tham gia bộ phim truyền hình do ba tôi đầu tư, lại còn phải thử vai!"

"Đây là quy củ!" Lục Yên Yên cuốn kịch bản thành cuộn, thiếu chút nữa đập vào gáy Giang Minh Khải. Nhưng nghĩ đến tạo hình nên đổi lại đập vào lưng anh ta.

"Mau đi đi!"

Giang Minh Khải rời khỏi phòng hóa trang.

Anh mới vừa đi chưa được hai bước, Kim Đậu Đậu đã lẻn vào phòng hóa trang.

"Chị Yên Yên! Đúng là chị ở chỗ này!

Kim Đậu Đậu tiến lên thân mật ôm khuỷu tay Lục Yên Yên: "Quên nói, chúc chị tân hôn vui vẻ!"

"Chỉ là đính hôn mà thôi."

Lục Yên Yên sửa lại: "Cao Tuấn Dật của em còn chưa bắt đầu thử vai. Em vẫn tới kịp để gặp anh ta."

Kim Đậu Đậu cười hề hề, không nói chuyện mình đã gặp Cao Tuấn Dật.

"Chị Yên Yên, em nghe nói Dật Dật ký hợp đồng với Bằng Trình. Sao chị không ký hợp đồng với anh ấy!

Anh ấy đẹp trai như vậy! Ký hợp đồng với anh ấy, khẳng định chị sẽ không thiệt thòi!"

"Cậu ta đã ký hợp đồng?"

Trong mắt Lục Yên Yên khó nén kinh ngạc."Vậy chắc là cậu ta thấy thực lực của mình không lấy được xuất ra mắt nên mới ra quyết định ký hợp đồng nhanh như vậy."

Lục Yên Yên nhún vai: "Cái này không thể trách chị, là thực lực cậu ta không tốt. Thiên Diệu chúng ta chỉ ký hợp đồng với thực tập sinh có thể xuất đạo."

"Nói lung tung, rõ ràng là do công ty chị không có mắt nhìn!" Kim Đậu Đậu kiên trì nói: ""Dật Dật nhà chúng em là giỏi nhất!"

Lục Yên Yên từ chối cho ý kiến.

Cô biết cái kiểu nói chuyện dùng kính lọc này. Tình nhân trong mắt hóa Tây Thi, Kim Đậu Đậu thích Cao Tuấn Dật nên đương nhiên thấy Cao Tuấn Dật là giỏi nhất.

Nhưng mà Kim Đậu Đậu từ trước đến nay đều như vậy, không chừng qua một thời gian ngắn sẽ thích người khác.

"À, đúng rồi chị Yên Yên."

Kim Đậu Đậu chợt nhớ tới chuyện Cao Tuấn Dật bị cướp chỗ đậu xe ở dưới lầu: "Hôm nay có phải có một nữ minh tinh tên là Lâm Trà đến thử vai không?"

Lục Yên Yên ngước mắt: "Em biết Lâm Trà?"

Kim Đậu Đậu nắm cánh tay Lục Yên Yên, làm nũng nói:

"Em không thích nữ minh tinh này, không phải cô ta là nghệ sĩ của Tinh Huy sao? Quan hệ giữa chị và Tôn Thiên Thiên không phải không tốt lắm sao! Nếu không chị làm cô ta bị loại đi!"

Lục Yên Yên hơi híp mắt, giọng điệu nghiền ngẫm:

"Em nhằm vào Lâm Trà như vậy. Chắc là có xích mích gì với cô ấy?"

Kim Đậu Đậu tức giận đến giậm chân một cái, khó chịu nói:

"Cô ta chỉ là một bình hoa, cũng không có tác phẩm gì mà đã đi đùa giỡn đại bài rồi.

Về sau sẽ còn làm gì nữa. nếu cho cô ấy vai nữ chính "Lạc Hoa Ngâm" thì nhất định cô ấy sẽ càng thêm kiêu ngạo.

Chúng ta không thể cho cô ấy cơ hội đó."

"Ừ..." Lục Yên Yên nghĩ nghĩ, cuối mắt hiện lên một tia giảo hoạt: "Không được."

"Chị Yên Yên!" Kim Đậu Đậu lại một lần nữa nắm lấy tay Lục Yên Yên.

Lục Yên Yên lại hất tay Kim Đậu Đậu ra:

"Chị nói thật với em vậy. Nếu không phải có Lâm Trà, hạng mục này căn bản không có khả năng nhận được đầu tư. Cho nên nếu cô ấy bởi vì diễn xuất không được mà bị đạo diễn gạt đi. Vậy thì thôi đi, em muốn chị dùng thân phận nhà sản xuất để gạt cô ấy?" "Là bởi vì Lâm Trà mới có hạng mục?”

Kim Đậu Đậu nhíu mày.

Lâm Trà quả nhiên là nhà tài nguyên! Trách không được kiêu ngạo như vậy, còn đùa giỡn đại bài, khi dễ Dật Dật!

Lục Yên Yên nói: "Không nhiều lắm, không chỉ tôi, nhà họ Giang cũng sẽ nâng đỡ cô ấy nên em bớt động tâm gây chuyện một chút."

Kim Đậu Đậu tức giận vểnh mũi lên.

Các đốt ngón tay Lục Yên Yên nhẹ nhàng vuốt chóp mũi cô ấy: "Lại nói... Em xác định, Lâm Trà và Cao Tuấn Dật gì đó... không hợp nhau sao?"

Kim Đậu Đậu tận dụng mọi thứ giúp Cao Tuấn Dật nói chuyện: "Dật Dật nhà chúng em là người mới, thật đáng thương!"

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play