Hậu cần thông báo tới mọi người giờ nghỉ ngơi đã kết thúc, buổi quay phim chính thức bắt đầu.

Kịch bản không có quá nhiều thay đổi, chỉ là thay đổi giới tính nhân vật vì vậy áp lực biên tập thoại cũng không lớn, loại phim ngắn này mỗi cảnh cũng không dài, thậm chí diễn viên có thể ghi nhớ lời thoại ngay tại trường quay.

Thiệu Vũ Khiêm hít sâu một hơi, trong đầu nhớ lại những lời chỉ dạy của thầy dạy diễn xuất trong quá khứ, lần biểu diễn này anh ta nhất định phải thể hiện hết mười hai phần nhiệt huyết, nhất định không thể tiếp tục bị so sánh với An Niệm Niệm!

Một lần nữa thôi! Lần này nhất định phải diễn ra suôn sẻ!

Cùng với tiếng "Action" của Liễu Minh Khiêm, quá trình quay phim bắt đầu. Trong nháy mắt cảm xúc của mọi người đã hoàn toàn đắm chìm trong kịch bản.

Thiệu Vũ Khiêm hóa thân thành dáng vẻ ở học sinh rất tự nhiên, từng bước từng bước tới gân An Niệm Niệm.

Không thể không nói, so với diễn vai người khác, diễn vai của bản thân dễ dàng hơn rất nhiều, so với người cần được cứu, diễn người bắt nạt đơn giản hơn rất nhiều.

Cũng tương tự như vậy, đối với An Niệm Niệm mà nói nhân vật này cũng chẳng có gì khó khăn. Chỉ là khi nhìn thấy Thiệu Vũ Khiêm dần dần tiếp cận mình, theo bản năng hai chân An Niệm Niệm đều trở nên run rẩy.

Cơn ác mộng từng đục khoét cả ngày lẫn đêm của cô ấy lại kéo đến một lần nữa!

Cô ấy gần như đứng không vững, dựa lên bàn ghế bên cạnh mới có thể ổn định cơ thể.

Thiệu Vũ Khiêm nhìn thấy phản ứng thái quá của An Niệm Niệm, thâm mắng một câu.

Phản ứng cảm xúc lớn như vậy làm gì chứ? Sợ những vị khách mời kia không biết chuyện quá khứ của chúng ta sao!

Nhưng Thiệu Vũ Khiêm vẫn còn ở trong đoàn phim, cậu ta chỉ có thể cắn răng tiếp tục diễn. Nhưng nội dung kịch bản càng ngày càng sâu sắc, phản ứng của An Niệm Niệm lại càng lớn hơn, cô ta khiếp sợ Thiệu Vũ Khiêm từ tận đáy lòng, sợ hãi những ngày tháng bị anh ta bắt nạt.

"Cắt!"

Âm thanh bất ngờ làm gián đoạn buổi biểu diễn của các sinh viên.

Cả người Thiệu Vũ Khiêm cứng đờ, sợ Liễu Minh Khiêm thật sự phát hiện ra điều gì đó, nhưng giây sau lại nghe thấy tiếng vỗ tay của Liễu Minh Khiêm, còn khen ngợi: "Lần vừa rồi rất tốt!"

Liễu Minh Khiêm rất ít khi khen người khác, nhưng cảnh quay vừa rồi, đừng nói là ông ta mỗi người tại hiện trường đều bị cuốn theo, cứ như chứng kiến cuộc bắt nạt thật sự.

Liễu Minh Khiêm quay đầu nhìn Thiệu Hưng Bang bên cạnh:

"Thiệu lão sư, sau khi đổi vai diễn, diễn xuất của Vũ Khiêm rõ ràng tăng lên rất nhiều, cậu ấy rất có tiềm năng diễn nhân vật phản diện, tương lai thật sự rất rộng mở"

Thiệu Hưng Bang chỉ cười xòa, trong lòng lại thầm lau mồ hôi lạnh.

Cảnh quay đầu tiên kết thúc.

Nhân viên công tác muốn đi sắp xếp cảnh quay tiếp theo, các diễn viên lại có thời gian nghỉ ngơi ngắn ngủi.

An Niệm Niệm có cảm giác hai chân mình như đang run lên còn sau lưng đã bị mồ hôi lạnh thấm ướt, cô ta vịn vào tường, từng bước một đi về phía bồn rửa tay.

Sân thể dục cách đó không xa có một bồn rửa tay, là để các học sinh tạm thời vệ sinh sau khi vận động.

Tháng mười một, nước lạnh trào ra không ngừng, nhưng An Niệm Niệm hoàn toàn không để ý đến thứ chất lỏng lạnh lẽo kia chỉ cúi người hắt chúng lên mặt.

Trong nháy mắt đã hoàn toàn tỉnh táo, cô ấy không khỏi cười khổ.

Một đám bắt nạt người khác lại đi quay phim tuyên truyền chống bạo lực học đường.

Nhưng hiện thực chính là mỉa mai như vậy.

Cho dù cô ta cực kỳ không muốn, nhưng vẫn phải diễn vai kẻ bị bắt nạt này. An Niệm Niệm lau đi giọt nước trên mặt, đứng thẳng người lên. Đột nhiên cô ấy nhìn thấy một đôi giày thể thao xuất hiện bên cạnh bồn rửa tay. Đó là đôi giày số lượng có hạn rất bán chạy, một đôi cũng gần vạn tệ.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play