Việc quay quảng cáo trang sức hướng tới các cặp vợ chồng của Lam Huyết không hề phức tạp.

Lâm Trà có kinh nghiệm quay quảng cáo Lam Phong Linh, hơn nữa quảng cáo yêu cầu diễn xuất không cao, giống với kịch bản gốc là tốt rồi, mỗi cảnh quay Lâm Trà chỉ quay duy nhất một lần.

Để hiện ra hình ảnh phong phú hơn, Triệu Tân Nam còn quay đi quay lại vài góc độ, lựa chọn ống kính hoàn mỹ nhất.

Toàn bộ quá trình, Thẩm Túy cũng phối hợp với Lâm Trà.

Tư thái của anh trước sau dịu dàng như một, nụ cười ấm áp.

Lâm Trà thậm chí hoài nghi chút xa cách trong mắt Thẩm Túy vừa rồi là ảo giác của cô.

Thời gian nghỉ ngơi, Lâm Trà và Thẩm Túy đều tới bên cạnh Triệu Tân Nam, xem xét hiệu quả quay phim.

Cảm giác vẫn còn thiếu chút hương vị.

Tay Triệu Tân Nam giữ cằm suy nghĩ, mày nhíu thành chữ Xuyên, sau đó ông ta lấy điện thoại di động ra xem ảnh chụp lúc trước khi Lâm Trà và Thẩm Túy tham gia lễ đính hôn của Lục Yên Yên ra:

"Này!"

Nói xong, Triệu Tân Nam còn liếc mắt nhìn Thẩm Túy, chế nhạo:

"Thẩm lão sư, không phải cậu thật sự thất tình đó chứ?"

Thẩm Túy nhướng mắt, dời tầm mắt về phía màn hình, rơi xuống mặt Lâm Trà.

Sau vài giây yên lặng anh thản nhiên hưởng ứng:

"Ừ"

"Tôi đã nói rồi mà, chẳng trách hôm nay quay phim cũng không tìm thấy cảm giác, thì ra do anh thất tình..." Thất tình?

Thất tình!!!

Triệu Tân Nam mãnh liệt nhìn về phía Thẩm Túy, nụ cười vui vẻ trên mặt biến mất không thấy.

Đây là ông ta không cẩn thận đào được dưa lớn sao?!

Lúc trước còn nói Thẩm Túy mang hình mẫu độc thân! Sao lại thất tình được? Chẳng lẽ gần đây anh ta có hoa đào?

Ánh mắt Triệu Tân Nam không tránh khỏi liếc về phía Lâm Trà với vẻ mặt ngây thơ.

Lâm Trà cũng kinh ngạc nhìn về phía Thẩm Túy.

[Thẩm lão sư thất tình?]

[A a a a dưa lớn như vậy sao tôi không biết!]

[Không đúng, tôi có xem tình hình gần đây của Thẩm lão sư, Thẩm lão sư không yêu đương mà]

[Không yêu đương nhưng lại thất tình?]

[Dĩ nhiên là đơn phương rồi!!!]

Ánh mắt Lâm Trà tràn ngập sự khó tin.

[Thẩm lão sư ưu tú như vậy, mặt của anh ấy khó coi sao? Cơ bụng của anh ấy không tốt sao! Còn có cái đó của anh ấy... A cái đó hơi cứng, nhưng hệ thống nói phương diện này anh ấy rất tốt mà]

[Thẩm lão sư tốt như vậy, thế mà lại thất tình!]

[Sợ rằng mắt em gái này mù mất rồi?]

"Khụ khụ khu..."

Đột nhiên Thẩm Túy bị sặc trà dưỡng sinh, liên tục ho khan.

Lâm Trà đồng tình vỗ vỗ lưng giúp Thẩm Túy, có lòng tốt an ủi nói:

"Không sao đâu Thẩm lão sư, chân trời nơi nào không có cỏ thơm, cần gì yêu đơn phương một cành hoa?" Thẩm Túy bình tĩnh nhìn về phía Lâm Trà, như muốn nhìn thấu cô.

Một lát sau, anh mới mở miệng, không nghe ra cảm xúc gì.

"Nhưng nếu như tôi không thể không có cô ấy thì sao?"

"A chuyện này..." Lâm Trà nghẹn lời.

[Vậy còn có thể làm sao bây giờ?]

[Hay là cưỡng chế giữ cô ấy lại bên người?]

[A]

[Đây là phạm pháp]

[Nhưng yêu mà không được chỉ có thể thầm mến, chắc chắn cô gái mà Thẩm lão sư thích đã có đối tượng]

Lâm Trà suy tư, thậm chí lật hệ thống ăn dưa ra tìm, một lát sau cô nhìn thấy gì đó, hai mắt bỗng nhiên trừng to:

[Đó không phải là đại tiểu thư sao?]

[Thì ra Thẩm lão sư thầm mến đại tiểu thư?]

Triệu Tân Nam:?!!I

Gì chứ!

Triệu Tân Nam cũng mở to hai mắt, đồng tử tỏa sáng.

Thẩm Túy lại thầm mến Lục Yên Yên!!!

Tình yêu tay ba cẩu huyết của hào môn đẳng cấp!

K1ch thích quá nha!

Thẩm Túy cảm nhận được hai ánh mắt ngạc nhiên, gân xanh ở thái dương nổi lên.

Anh quay đầu nhìn Lâm Trà và Triệu Tân Nam đang hưng phấn ăn dưa, nhất thời không biết nói gì.

Nhịn... Tôi nhịn!

Anh hít một hơi thật sâu, đột nhiên vươn tay ra, bàn tay có xương rõ ràng đặt lên mặt Lâm Trà! Lâm Trà:?

Cô nức nở nói:

"Thẩm lão sư! Anh làm cái gì, làm cái đó! Ô ô ô! Tôi nói không được, ô ô ô! Thẩm Túy anh buông tôi ra!"

"Chặn miệng tôi lại sao!"

Thẩm Túy bất đắc dĩ đỡ trán.

"Không, chặn đầu lại đi!"

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play