Cô dựa vào một cái bàn cao, trên tay nhẹ nhàng lắc lư chén rượu đỏ, nhìn từng tấc thân thể của Vu Kiêu.
Đột nhiên, Tôn Thiên Thiên nói: "Để có cơ bụng tám múi chắc Vu lão sư cũng rất chăm tập thể thao rồi. Mấy thứ như kéo xà, đẩy tạ đã khó rồi mà tôi còn nhớ trước kia anh được truyền thông phỏng vấn còn nói mình bế một nữ sinh hơi nặng chút cũng không thấy hề hấn gì"
Vu Kiêu nhíu mày, do dự nhìn về phía Tôn Thiên Thiên, không biết Tôn Thiên Thiên định làm gì.
Chẳng qua Hà Tinh Tinh còn ở bên cạnh, anh ta không thể gây rối quá khó coi, vẫn cố gắng giữ hoà khí nói: "Đúng vậy, để giữ được dáng người như bây giờ thì tôi phải tập luyện ít nhất ba giờ trong phòng tập!"
Từ khi ra mắt đến bây giờ Vu Kiêu vẫn luôn giữ hình tượng thể hình rắn rỏi, nhân tiện còn quảng cáo một đợt "sức căng tình dục”.
Nếu những cơ bắp này với đồ chơi kia đều bị khui ra là phẫu thuật thẩm mỹ, vậy chẳng phải là anh ta từng phút từng phút sập nhà sao?
"Cũng hợp lý, hay là... Vu lão sư thử vật tay với Trạch Hủ xem?”
Đột nhiên Tôn Thiên Thiên nói: "Như vậy không phải sẽ dễ dàng biết được cơ bắp của anh là thật hay giả sao?
Vật tay với Chu Trạch Hủ á?
Trong ánh mắt Vu Kiêu hiện lên sự kinh ngạc, tiếp theo lại thoáng qua một ý cười lạnh lùng.
Cho dù Tôn Thiên Thiên nói anh ta đấu tay với Bao Văn Hãn thì anh ta mới lo lắng khoảng hai giây. Dù sao Bao Văn Hãn thật sự có chút cơ bắp, cơ vai rộng hơn anh ta một chút.
Mà Chu Trạch Hủ chỉ là idol yếu ớt, cùng lắm có thể nhảy được một vũ đạo quằn quại tí. Thế mà lại để cho anh ta vật tay với một tiểu tử mới hai mươi tuổi? Tôn Thiên Thiên sợ sẽ bị anh ta vả mặt không đủ thảm nên định đưa mặt cho anh ta đánh sao?
Vu Kiêu mừng thầm, nhưng vẫn ra vẻ bình tĩnh:
"Phó tổng Tôn, cô không sợ người khác nói tôi bắt nạt trẻ con sao?"
Tôn Thiên Thiên cười:
"Chúng ta chỉ kiểm tra thôi chứ cũng không có gì to tát cả. Chỉ cần đủ là được, chẳng lẽ Vu lão sư không dám đấu với Trạch Hủ ư? Vậy đổi thành Bao Văn Hãn cũng..."
"Đấu chứ!" Vu Kiêu vội vàng nói: "Có gì mà không dám! Tôi đấu!"
*
Tư Đồ Thanh gọi nhân viên phục vụ, trong yến hội bày một cái bàn trải vải đỏ, Vu Kiêu và Chu Trạch Hủ ngồi hai bên.
Trong yến hội không ít khách mới nghe nói Vu Kiêu và Chu Trạch Hủ muốn vật tay đều đến xem náo nhiệt.
"Chu Trạch Hủ gầy lắm! Tôi nhớ rõ anh ta cao hơn một mét tám nhưng mà cân nặng còn không tới 70 kg cơ.
"Thật sự có thể thắng Vu Kiêu sao?"
"Vu Kiêu là người có thể hình rắn rỏi điển hình đấy! Dáng người đẹp quá! Tiểu Chu vẫn Sơ suất!"
"Idol bây giờ quá gầy yếu, hẳn là phải học tập những diễn viên rắn rỏi này!"...
Tôn Thiên Thiên thật sự là sơ suất, trong lòng cô không quan tâm Idol bây giờ như thế nào sao? Dáng vẻ ẻo lả còn định đấu tay với anh ta á? Nhất định anh ta sẽ cho đám Idol này biết thế nào mới gọi là người đàn ông mạnh mẽ chân chính của Hoa Hại
Trong lòng Vu Kiêu đắc ý, trận đấu bắt đầu, anh ta và Chu Trạch Hủ bắt tay nhau.
Ngón tay Chu Trạch Hủ thon dài, làn da trắng nõn, có thể nhìn thấy một ít vết chai ở lòng bàn tay.
Nhưng chắc là do tập luyện vũ đạo, không có gì phải sợ. Đuôi mắt Vu Kiêu hiện lên vẻ hung hăng.
Rốt cuộc phải tra tấn Chu Trạch Hủ như thế nào đây? Là giằng co trước cho Chu Trạch Hủ một chút hy vọng chiến thắng để tra tấn anh ta từ từ? Hay là khống chế trận đấu để mọi người xung quanh phải tập trung lo lắng, hay là...
Vu Kiêu còn đang tự hỏi làm thế nào để thắng Chu Trạch Hủ một cách kích động nhất, đẹp mắt nhất. Thậm chí anh ta còn không nghe rõ Tôn Thiên Thiên nói "123 bắt đầu", chợt nghe thấy tiếng "bốp" vang thật lớn, Chu Trạch Hủ đã vật ngã tay Vu Kiêu!
Vu Kiêu:???
Chu Trạch Hủ:???
Mọi người ở hiện trường:???
Không phải chứ, có phải trận này thắng quá nhanh hay không?
Trò chơi có một giây à? Một giây cũng có sao đâu?! Vu Kiêu nhìn Chu Trạch Hủ, sẽ không thể như vậy chứ?
Chu Trạch Hủ cũng chớp chớp mắt: "Hả? Tôi thắng? Có phải quá dễ dàng không?"
"Không không không! Vừa rồi là tôi phân tâm!"
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT