Lúc anh ta ở ven đường sắp c.h.ế.t đói thì được Lâm Trà nhặt trở về.
Thật ra Lâm Trà cũng không muốn nhặt Thẩm Túy về, về sau Thẩm Túy mới biết vì anh ta hôn mê tại cửa trang viên của Lâm Trà, bị Lâm Trà ngộ nhận là người hầu trong trang viên sắp c.h.ế.t đói mới đưa anh ta về.
Thẩm Túy: "..."
Thẩm Túy đối với Lâm Trà cũng không xa lạ gì, ở thế giới này, cô là Ảnh hậu quốc dân ra mắt từ ngôi sao nhí, tuổi trẻ xinh đẹp, chưa đến hai mươi tuổi đã hái được vòng nguyệt quế Ảnh hậu.
Trên mạng có vô số fan ca ngợi cô, khen thực lực và nhan sắc cô đều tốt, khen cô là ánh sáng của giới giải trí.
Nhưng sau khi quen biết Lâm Trà, Thẩm Túy lại phát hiện Lâm Trà có vẻ không hoàn mỹ như trên mạng.
Giống như người bình thường bị lột đi áo khoác hoa lệ, cuộc sống thường nhật của Lâm Trà rất đơn giản, nửa đêm sẽ trốn người đại diện và trợ lý đi ra ngoài ăn xiên nướng, ăn quán thịt nướng bên đường, lúc không cần ra cửa cũng lười gội đầu, nhà cửa bề bộn.
Không có việc gì Lâm Trà còn thích ăn dưa, biết rõ các chuyện trong giới giải trí.
Thẩm Túy còn từng nghe nói, khi tác giả sáng tạo ra anh ta đã lấy Lâm Trà làm nguyên mẫu, anh ta chính là Lâm Trà giới tính nam.
Nhưng hiện tại anh ta cảm giác tác giả này cũng không hiểu rõ Lâm Trà!
Không biết tại sao, sau khi nhìn thấy Lâm Trà, Thẩm Túy đột nhiên có một loại cảm giác thoát khỏi thiết lập nhân vật.
Thẩm Túy hỏi Lâm Trà: "Nếu có một ngày nào đó em biết thế giới này là giả, em còn có thể sống thoải mái như vậy sao?"
Lâm Trà gãi gãi đầu: "Có liên quan gì đâu?"
Dù cho hiện tại thế giới này cũng là giả cũng không liên quan gì tới cô. Số phận giống như những tai nạn trong cuộc đời.
Nó đang điều khiển bạn, nhưng cũng không thể điều khiển bạn mãi được.
Nhiều năm sau khi Thẩm Túy trở lại thế giới của mình lại một lần nữa gặp được Lâm Trà.
Anh dùng suốt một đêm xem tất cả video chương trình giải trí Lâm Trà tham gia.
Cô không nói dối.
Chắc chắn cô biết đó chỉ là một thế giới tiểu thuyết mà thôi.
Nhưng cô vẫn ăn, vẫn uống, vẫn sống rất tốt.
Thẩm Túy nhìn Lâm Trà thành thật làm nền trong video đột nhiên nở nụ cười.
*
Ngày hôm sau, Lâm Trà ngồi trong xe, một đường xóc nảy đi tới khách sạn do đoàn làm phim sắp xếp ở Hoành Thành.
là bộ phim cổ trang, chọn quay ở Hoành Thành, cách thành phố biển không xa.
Hơn bốn giờ sáng, Lâm Trà đã bị Tôn Thiên Thiên và Trần Vân gọi dậy, trái tim vốn còn muốn ngủ nướng bởi vì nhìn thấy ông chủ mà hoàn toàn tan vỡ.
Lâm Trà liền không hiểu, Trần Vân là người làm công muốn dậy sớm thì cũng thôi đi, Tôn Thiên Thiên là con gái ruột tổng giám đốc công ty làm gì mà phải cố gắng như vậy!
Cô nhớ từ Tôn gia đến khu Tử Kim Hoa của cô phải đi qua nửa Hải Thị, ít nhất cũng phải mất một giờ đi xe
Mấu chốt là người phụ nữ này dậy sớm thì thôi đi, gương mặt còn hồng hào, đã được trang điểm kỹ càng!
Lâm Trà nhịn không được quét mắt nhìn hệ thống ăn dưa, thầm nói.
[Không phải tối qua Tôn tổng nên phấn đấu cả đêm với bạn trai mới kết giao sao? Sao lại có tinh thần như vậy?]
[Cũng không đến nỗi vì thời gian của bạn trai mới quá ngắn, không bao lâu liền đi ngủ chứ?]
May mà Trần Vân không ăn dưa, Tôn Thiên Thiên nhanh chóng phản ứng, đẩy Lâm Trà lên giường trong xe.
"Không phải cô cảm thấy buồn ngủ sao? Đừng nghĩ nữa mau ngủ đi! Lát nữa đến đoàn làm phim sẽ không có thời gian nghỉ ngơi đâu!"
Lâm Trà ồ ồ hai tiếng, cũng cảm thấy tinh lực của mình chống đỡ không nổi, không tiếp tục ăn dưa nữa, đầu dính vào gối đầu, hai mắt nhắm lại ngủ thiếp đi.
Lúc tỉnh lại đã đến khách sạn đoàn làm phim.
Ngày đầu tiên là nhóm diễn viên chính tập trung đọc kịch bản.
Sau khi Tôn Thiên Thiên đến khách sạn tách ra với Lâm Trà, lúc chia tay cô ấy còn đặc biệt dặn dò Lâm Trà, qua một thời gian ngắn cô ấy sẽ đến chương trình làm khách mời tạm thời.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT