Nói xong Mặt trắng lấy kem bôi tay ra từ trong xe, bôi lên tay mình. Lê Thốc hơi khó hiểu, nó không biết Mặt trắng chỉ tùy tiện nói hay là nói thật. Nếu là nói thật thì tại sao còn muốn để cô gái này xuống dưới, đây không phải là mưu sát sao!
“Cấp trên của các người không biết sao? “Lê Thốc lại hỏi hắn.
Mặt trắng cắn cắn môi dưới: “Biết cũng như không, địa vị của cô gái này rất lớn, theo lý thuyết hẳn là không vô dụng như vậy. Tuy nhiên tôi nghĩ cô gái này đã được bảo vệ quá kỹ, cho dù có chút năng lực nhưng đối với tình hình dưới đó có lẽ cũng bó tay, xuống đó chỉ có đường chết.”
Lê Thốc nhíu mày, không biết hắn có ý gì.
Mặt Trắng nói lúc đầu hắn nghĩ cô gái này dù không có kinh nghiệm nhưng chung quy cũng phải hơn những người hôm qua. Hiện tại nhũng người có thể dùng được quá ít, không thể yêu cầu quá cao. Nhưng giờ hắn nhìn tay cô gái này liền biết không thể thuận lợi. “Có lẽ vì muốn bảo vệ bạn mình nên mới miễn cưỡng nhận lời, nhìn vẻ mặt cô ta rất kiên cường, nhưng kiên cường trên mặt đất khi xuống đất sẽ không đáng một xu, người chưa từng xuống đất sẽ không hiểu nổi đâu.”
“Cấp trên của các người làm việc qua loa như vậy sao?” Lê Thốc lại hỏi: “Đây chẳng phải là không coi mạng các người ra gì, cũng không coi việc các người đang làm ra gì sao?”
Mặt trắng dùng móng ngón tay cái gảy móng các ngón khác, cẩn thận nhìn hình dạng ngón tay mình, thở dài nói: “Cấp trên chưa bao giờ phạm sai lầm, nếu họ làm vậy thì nhất định đó là cách giải quyết tốt nhất trong tình hình này. Cậu mới nhìn cảm thấy có vẻ là rất qua loa, nhưng tôi thấy, cấp trên hiện tại đoán chừng đang bị một người làm cho sứt đầu mẻ trán.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play